- Trang thơ

Mưa vườn nội
Em lắng nghe… lắng nghe Tiếng mưa ngoài cửa sổ Hạt mưa rơi nho nhỏ Dịu êm và thơm … thơm


Dân là nước
Cũng vẫn là việc sử dụng nơi hiểm địa, dùng cọc lim trồng ở cửa biển, xích sắt giăng ngầm đáy sông… nhưng lòng dân, niềm tin của dân thì khác. Đây là giai đoạn nhà Hồ mới đoạt vương quyền từ nhà Trần dù đã suy thoái, nhưng lòng dân chưa theo. Đó là lý do trọng yếu mà Nguyễn Trãi đã chỉ ra: “Phúc do thuỷ tín dân do thuỷ”. Cũng cần nói thêm rằng,...


Thêm lời với Cúc Họa Mi
Chợt bừng sáng một không gian phố, Chợt dịu dàng những đóa cúc họa mi, Những buổi chiều này, ta muốn tạc vào thơ, Những mỏng manh của bông cúc trắng.


Ngẫm về một chuyện tình
Núi cứ cao Và nước cứ dâng Cuộc chiến tranh không nằm trong lịch sử Biết nói gì về được - thua muôn thuở Khi lòng còn dằng dặc nỗi cô đơn.


Lặng thương
Xưa, Có người mỗi ngày Nghe bước chân em đi về trên phố Gấp gáp hơi thở Gấp gáp bóng hình Lạnh trở mình Thương mỗi tiếng giầy khuya.


Sông
Một ngày sống ở nhân gian Hãy như sông cứ mênh mang vỗ về Dù cho ngang trái bộn bề Một lòng mài miệt hướng về biển khơi.


Nợ
Một lần ta nợ bóng cây Rủ em làm quả trong này nở ra Em vờ nhắm mắt như na Ta vờ làm đích thực ta một lần.
