- Trang thơ

Về lại Bom Bo
Anh lại về Bom Bo Tìm mình thời son trẻ Ai cười trong trẻo thế Phải em không đêm ơi Thậm thình chày khua đôi Váy xòe nghiêng bếp lửa Nhịp chày nhanh nhanh nữa Ánh mắt nào buông lơi


Ai tốt hơn ai
Cha mẹ qua đời sớm Còn hai anh em trai Sống một nhà êm ấm Đầu hôm rồi sớm mai. Rồi người anh lấy vợ Cho em ra ở riêng Ruộng tốt anh chiếm hết Ruộng em dốc và nghiêng.


Ai biết ăn dè
Một hôm các loài vật Tổ chức cuộc thi vui Ai người ăn dè nhất Được thưởng Hạt Dẻ Bùi. Đợt một Thỏ, Nhím, Sóc Đã đăng ký dự thi Ban Giám khảo cân nhắc: - Có kế gì? Nói đi!


Thơ bên dòng sông Luộc
Em có về Quỳnh Lang Dải đất phù sa bên bờ sông Luộc Câu ca xưa đến giờ còn buốt "Thái Bình có bốt Quỳnh Lang..." Và bây giờ em ơi Quỳnh Lang Bò vàng triền đê dâu xanh tràn bãi


Ngọn nến
Sinh ra thường là nằm ngủ Thức dậy là cháy hết mình Sống nơi trang nghiêm sang trọng Dâng đời ánh sáng lung linh...


Cua
Anh mô tả trạng thái mình như con cua vừa lột Rồi nhấn nút send Tin vừa đi đèn nguồn liền báo kiệt Anh tắt cái máy già Để bộ sạc đủ sức duy trì liên tục. Anh không biết đầu kia thao thức Khi chẳng thấy phản hồi cho tin nhắn tiếp theo


Tự nhiên chủ nghĩa
Chiều buông trên cánh đồng cuối vụ Bạn liền bờ dần gồng gánh về thôn Trật lại còn Hân Hoan bên Thấp Thỏm Hân Hoan dang rộng tay Thấp Thỏm nhìn quanh và đay khẽ:
