- Trang thơ

Cà phê một mình
Một mình với một café Một rơi giọt giọt, một về dửng dưng Nhấc lên, đặt xuống ngập ngừng Lời nào vừa giữ nửa chừng lại buông Sao không chung một con đường Cho đau khỏi lạc, cho thương khỏi chờ



Đà Lạt chiều mưa
Đà lạt một chiều mưa tuôn hối hả Gột nhẹ sắc hồng trên má phai phôi..! Rặng thông xanh than thở chẳng nên lời Khi gió lạnh cứ liên hồi run rẩy… Trời mờ sương như muôn đời vẫn vậy


Tàn phai
Thất vọng ê chề... em biết không? Tàn đêm anh tím cả giấc nồng ... Nâng ly anh chúc hồn cô độc Đưa tiễn tình về chốn hư không… Hỏi em còn nhớ hoàng hôn cũ Hai đứa bồi hồi bước ven sông?


Bóng mùa hạ
Bóng mùa Hạ trôi qua trên cánh Phượng Nắng gắt qua, qua xối xả mưa rào Qua ngày xanh, qua đêm sâu rỉ rả Đầu Thu còn chùm quả tựa trăng treo.


Truyện cổ cú và voi
Ngày xưa Voi và Cú Kết làm đôi bạn thân Cùng chia bùi sẻ ngọt Giúp nhau khi bạn cần. Một hôm Voi đói lắm Vào rừng tìm cái ăn Nó cứ đi, đi mãi Mà chỉ thấy khô cằn.


Mẹ và mùa hè
Tám mươi sáu năm Hè theo bước mẹ Nắng se sợi hồng Chạy quanh đồng lúa Dọc con đường làng Mẹ đi bắt cáy Vành thúng đội đầu Con đường vắt vẻo
