- Trang thơ
Mưa vui
Mưa vẫn không ngừng rơi, Cứ trắng trời trắng phố, Gió đã thôi giận dữ, Bởi cây gần với nhau... Đèn hai hàng vẫn nở, Sáng vàng như lụa màu, Hẹn chờ nhau cuối phố, Để nghe mưa rì rầm ...
Tiếng vỗ một bàn tay
Một bàn tay vuốt chạm vào vũ trụ Vòm Thái Hư tròn trịa quay đều Bàn tay đẩy vào màu thanh xanh xao Tất cả trong veo thành ánh sáng Quả cầu Thiên Hà, chòm chòm sao sáng
Độ nhân
Như Lai thế giới cao ngần, Chuyển sinh trăm vạn ngàn lần xuống đây. Thế gian chật chội, bùn lầy, Vui buồn trong một hố này mà thôi. Bao nhiêu kiếp, bấy luân hồi, Bao bầm dập, được thân người, khó thay?
Vu Lan mãi mẹ
Dẫu về thiên lý trời sao với con Mẹ vẫn mãi vào Vu lan Đêm Đông gượng nhẹ ghém chăn tay hè mo quạt gió thoang thoảng bùn
Những khúc hát hè
Những con đường chưa có mùa đông Chỉ có em và gió Lạnh chưa đến hay lạnh không về nữa Tin yêu xao xác theo mùa…Những khúc hát hè
Bão
Một cơn bão đi qua, rưng rưng hai hàng lệ. Ngàn trận bão đi qua, Nước mắt ơi! Nhiều thế! Cuộc bể dâu đã từng, Chia ly Cha với Mẹ Dòng nước mắt dài ra, Những "tan đàn xẻ nghé".. Dòng sữa thơm của Mẹ,
Có một ngày
Có một ngày em đã yêu anh Ta mỏi mắt chờ nhau phố vắng Trưa công viên bồn chồn cái nắng Mưa bất ngờ...ta được... nép vào nhau... Một con tem chở thương nhớ hai đầu Thương trò nghèo cõng hai lần con dấu