- Trang thơ
Phân xử tài tình
Thứ tư - 12/02/2025 07:41
(Ảnh: Đặng Văn Tôn)
TRUYỆN CỔ PHÂN XỬ TÀI TÌNH
Có một ông quan huyện
Xử án rất tài tình
Địa hạt người quản lý
Dân sống rất yên bình.
Có cuộc sống tươi đẹp
Là nhờ người đứng đầu
Tôi xin kể lần lượt
Quan huyện xử như sau:
Có hai người phụ nữ
Đưa nhau vào công đường
Hai người cầm tấm vải
Khóc rấm rứt rất thương.
Này, hai mụ cho hỏi
Tấm vải này của ai
Dạ, con mang chợ bán
Dạ, người này nói sai.
Rồi lời qua tiếng lại
Nghe muốn điếc lỗ tai
Đập bàn quan huyện phán
Xé tấm vải làm hai.
Đưa mỗi người một nửa
Thế là hết cãi nhau
Lần sau còn thế nữa
Ta sẽ đánh rất đau.
Người phụ nữ áo vá
Ôm mặt khóc hu hu
Quan huyện quát lính lệ
Tịch thu ngay. Tịch thu.
Chỉ có người mất của
Mới đau xót thế này
Không mất còn được của
Tươi tỉnh thì đúng mày.
Rồi đến một hôm khác
Quan huyện đi chợ chơi
Thấy một bà đứng tuổi
Đứng chửi bới vang trời.
Hỏi thì người ấy bảo
Tôi bị mất con gà
Xót của thì tôi chửi
Cho vơi giận thôi mà.
Mất một con gà mái
Mà chửi hai ngày rồi
Người đi làm, đi chợ
Điếc tai với mụ thôi.
Hất hàm bảo chức dịch
Ta ghét con mụ này
Không trị tội không được
Đánh. Đánh đau, chúng mày.
Vào tất cả các xóm
Gọi dân chúng ra đây
Tát cho mụ hai tát
Bõ tức hai ngày nay.
Thương người bị mất của
Ai cũng tát nhẹ tay
Duy chỉ thằng ăn trộm
Tát mạnh. Cho chết này.
Tên trộm vừa dời bước
Quan sai bắt lại ngay
Có còn gì để nói
Oan ức gì thằng này.
Lại đến một hôm khác
Quan đi vãn cảnh chùa
Sư cụ mời uống nước
Rồi người nhỏ nhẹ thưa.
Quan đèn giời suy xét
Chùa mất một món tiền
Sợ khổ lây đồ đệ
Trình quan không dám phiền.
Quan huyện nhìn sư cụ
Nháy mắt rồi nói to
Đức Phật ngài thiêng lắm
Biết gian, tà. Đừng lo.
Kẻ gian nắm nắm thóc
Sẽ có hạt nảy mầm
Trung thực nắm nắm thóc
Tất cả đều lặng câm.
Thì có một chú tiểu
Thi thoảng hé bàn tay
Quan sai trói gô lại
Kẻ trộm là thằng này.
TỐNG TRUNG