- Trang văn
Đôi điều về bánh cuốn
Chủ nhật - 16/08/2020 21:21
Tôi xin đảm bảo là rất ít người ở Bách Thuận biết được một điều rằng tôi là một thợ tráng bánh cuốn với tay nghề khá cao, đôi tay khéo léo nhanh nhẹn chắc chả kém cô cháu dâu Bắc Phạm là mấy. Chúng tôi có cùng một thầy dạy nghề, đó là ông Phạm Bá Hiệt ở Liên Hồng, ông là con trai của cô ruột bên trên bố tôi (Anh em trong họ nhà tôi đều gọi chị của Bố bằng Cô) và cũng là bố chồng của cô Bắc Thọ. Anh chị tôi đã làm và tráng bánh cuốn từ rất lâu rồi và cũng bằng nghề này mà nuôi dạy được bao người con trưởng thành và thú vị thay là con trai con gái của anh đa phần theo nghiệp của mẹ cha vẫn tháng ngày làm ra loại bánh ngon và dân dã này.
Tôi là kẻ đi lại nhiều nơi nên cũng được thưởng thức ẩm thực ở nhiều xứ, riêng về bánh cuốn thì những nơi có tiếng như Thanh Trì, Vân Đình đều đã nếm cả. Mỗi vùng quê bánh có một chút khác nhau nhưng một điểm chung ở những nơi đó là bánh phải tráng thật mỏng nước chấm pha thật cầu kỳ ăn kèm với thịt ba chỉ nướng thơm lừng. Nhưng có lẽ tôi thiên vị quê hương chăng khi khẳng định bánh cuốn Thuận Vi mới thật tuyệt, nó vừa mềm vừa ngậy vừa thơm,bụng no rồi mà miệng vẫn muốn xơi thêm dù chỉ ăn bánh chay mà chả cần chả thịt gì cả. Cái hay của bánh quê mình là vậy đấy chứ bánh ở những nơi kia chỉ dựa vào mùi thơm của thịt nướng nếu ăn bánh chay thì dở toẹt nhạt nhẽo cứng càu cạu. Tôi cũng thừa biết rằng những người con Bách Thuận xa quê nhất là mấy chị ở Tây Nguyên chẳng hạn mỗi khi về quê là chỉ ước ao được ăn thật no một bữa bánh cuốn quê nhà.
Nay thấy vợ chồng cháu tôi mở trang BÁNH CUỐN BẮC THỌ trên mạng nhằm giới thiệu món bánh cuốn quê mình tôi thấy vui vì các cháu vẫn theo nghiệp mẹ cha làm ra một món ăn bình dân phục vụ cho đời. Những mong mọi người bè bạn gần xa nếu có điều kiện xin mời đến Bánh cuốn Bắc Thọ 326 phố Lê Đại Hành thành phố Thái Bình để thưởng thức hương vị hồn quê cùng ngắm đôi bàn tay khéo léo làm ra những tấm bánh thật ngon của cô chủ quán xinh đẹp duyên dáng với nụ cười mến khách luôn nở trên môi. Cũng nhân bài viết này tôi xin cảm ơn anh - Phạm Bá Hiệt, người với tấm lòng yêu thương em ún của mình, không ngại tuổi cao đã lên tận Hoà Bình truyền nghề cho em nhờ đó đã giúp em qua được một thời làm ăn gian khó.
Nguyễn Như Thạnh