- Trang văn
Đôi điều về nhu cầu với tiền
Thứ hai - 20/03/2023 09:07
ĐÔI ĐIỀU VỀ NHU CẦU VỚI TIỀN
(Nguyễn Thu Thủy)
Đúng 9:30 sáng mùng 5 Tết, một số ngân hàng nhắn tin trừ phí dịch vụ internet banking, một số nhắn tin tổng dư nợ thẻ tín dụng. Một vài nhãn hàng nhắn tin đợt sale sâu hơn chút nữa.
Ở nhà thì mình là người duy nhất có internet banking và nhiều thẻ ngân hàng nhất để có thể tiện dụng cho toàn bộ chi tiêu gia đình. Trong cái thời buổi 4.0 này thì mình cũng chi tiêu dạng 4.0, aka 1 người chi cho 4 người - khi tất cả chi tiêu giờ đều là chuyển khoản, quẹt thẻ online và QR code. Đó là lý do mình có một hệ password dạng ma trận.
Để rèn một thái độ thanh toán nhanh nhất ngay khi nhận tin nhắn, gọi điện hoặc trong vòng 1-2 giây gđ thay đổi ý kiến, mình luôn cần nhớ rất nhiều con số. Không kể tới bản chất công việc cũng toàn là con số. Nhớ nhiều tới độ có hôm mình đã quên cả pass mở cửa nhà mình.
Ngoài trí nhớ, mình phải luôn chủ động đảm bảo tính thanh khoản trong hệ thống của mình, và một trạng thái tâm lý sẵn sàng chuyển khoản ko được thắc mắc.
Trưa nay ngồi chờ hàn huyên với những người bạn thân, mình ngồi đọc qua cuốn "Thế giới như tôi thấy" của Albert Einstein và Những bản tuyên ngôn của các đời tổng thống Mỹ. Đương nhiên là hay. Hai cuốn có một điểm chung: Những người viết ra những lời văn có khả năng thúc đẩy tính trách nhiệm và tính gắn kết đã gây chấn động và rung cảm toàn cầu - họ đều không có nhu cầu với tiền.
Einstein có cả một câu dài về việc không quan tâm tới xa xỉ phẩm, Washington nhậm chức với suy nghĩ không nhận lương - dành chi tiêu của ngành hành pháp cho những công việc có ích.
Hồi cấp 3, mình đi dạy thêm, lần đầu trong đời nhận một đồng tiền giả bố mẹ học sinh đưa trong đêm tối nhập nhoạng. Bé đó rất chăm học, học giỏi, bố mẹ bán hoa quả, nhà xa cách nhà mình tầm 14-15 km. Tiền dạy học 50.000₫/buổi, tối tối mình lao xe đi dạy bạc phờ mặt với bụi vì con đường đê ven Hà Nội. Ngày mà mình nhận đồng tiền giả xong, bữa sau mình tới và tặng em bé 1 quyển sách chuyên ôn thi tuyển quốc gia. Hồi đó mình cũng vào tuyển quốc gia mà bỏ ngang. Rồi mình nghỉ không dạy tiếp. Cũng chẳng giải thích gì, chỉ nhớ nợ bạn giới thiệu 200.000₫, có nhờ bạn thân chuyển trước hộ mà bạn quên, sau này thành hiểu lầm.
Mẹ không biết việc này cho tới khi thấy mình bạc phếch phơ mặt mày, và đã rất giận. Mẹ bảo bao nhiêu cô chú cần con dạy cho các em ngay gần nhà, con đi dạy đi đã, không được thu bất cứ đồng tiền nào.
Bố và mẹ luôn bảo mình không được quan tâm đến tiền mà phải quan tâm tới bản chất sự việc.
Đừng hòng mình nghe ngay. Nói chung mình xin viện cớ là ai cũng phải vấp ngã vập mặt mới hiểu được bài học cuộc sống.
Mình cảm thấy tiền mình đi học ra công sức đi dạy tốn kém, mình phải thu hồi vốn đã, rồi thì người ta cũng đâu có nghèo không có tiền đâu mà không trả được mình.
Nhưng sai ý!
Khá nhiều người mình từ chối dạy vì nhà họ giàu sẵn, đều có con giờ thành công tới độ độc nhất có nhị. Thành công tới mức là người Việt thứ nhất thứ nhì đạt được danh dự trong cộng đồng lao động quốc tế, thì mình mới hiểu là mình sai. Con không nghe lời mẹ trăm đường con ươn.
Hoá ra là: thực ra đồng tiền có giá trị giới hạn. Giá trị chỉ nằm ở thứ được đánh đổi ngắn hạn. Những người nhìn ra được điều đó và buông được nó mới có giá trị lịch sử lâu dài. Dĩ nhiên mình không chê tiền. Nó là phương thức thanh toán thông minh mà con người đã nghĩ ra để giảm chi phí lưu trữ, vận chuyển trong quá trình giao thương và gắn kết. Nó là giá trị sức lao động trong ngắn hạn của từng người. Nó đáng trân trọng. Như mình vẫn luôn "mắng" tất cả ai dùng nó không cân nhắc, không quý trọng nó tất nó sẽ ra đi. Tiền có giá trị và biết suy nghĩ. Nó tới khi người đó đủ bản lĩnh nhận nó. Bản lĩnh thôi nhé, bản lĩnh làm điều to lớn - bản lĩnh làm điều ác cũng là bản lĩnh. Bản lĩnh nhận nó thì phải có bản lĩnh cho nó ra đi. Nó có trong bàn tay người có tội thì nó vẫn là tiền.
Một điều kỳ lạ là nó sẽ đến với người biết buông bỏ nó, để đề cao điều khác.
Bữa mình ngồi nghe những người bạn lớn tuổi bảo nhau sao anh em không trả tiền nhau, làm sai cũng phải nói câu, không trả được vì em đã sai, anh tất sẽ tha thứ chờ đợi. Chủ nợ luôn thương yêu con nợ. Rồi anh em lại cho nhau để bên nhau. Nhưng đời thì con nợ hay trốn chủ nợ, có lẽ vì họ hổ thẹn.
Chúa có thể yêu thương cả kẻ phản bội ngài, cho họ cơ hội - Kẻ phản bội ngài cũng cho Chúa cơ hội, cơ hội được tha thứ.
Cho nên mình sẽ trả đủ phí internet banking và tha thứ cho tin nhắn rung giường đánh thức giấc ngủ ngàn vàng của mình sáng nay.
26/01/2023
NTT