- Trang văn
Đổi thay!
Thứ bảy - 04/10/2025 18:04
(Ảnh: Pixabay)
ĐỔI THAY!
(Lương Duyên Thắng)
Cho ta xin một nụ cười để ta có động lực để đổi thay!
Không có gì mãi mãi trên quãng đời này cả. Nhưng hãy cứ hy vọng vào những gì đẹp nhất, sẽ đến và sẽ trọn vẹn, sau những nước mắt và khổ đau.
“Trái đất hình tròn! Người ta đi mãi, đi một vòng lại gặp nhau, rồi yêu nhau. Nhưng không phải cứ gặp nhau, yêu nhau thì bên nhau được. Vội vàng quá, yêu hay không yêu cũng đều như vậy cả, kết cục vẫn là buộc phải chia tay!”
Đó là mở đầu cuốn sách thứ hai của Cẩm Thương – một cô gái rất trẻ, nhiều mộng mơ, nhưng có trái tim thương yêu chân thành được nhiều bạn đọc quý mến. Thành công sau cuốn truyện dài đầu tay, “Là cây kẹo ngọt ngào của anh nhé”, Cẩm Thương tiếp tục mang tình yêu tới các bạn độc giả qua tác phẩm “Ngày ấy vì ai mà đổi thay”.
Không còn màu sắc kẹo ngọt dễ thương, “Ngày ấy vì ai mà đổi thay” là câu chuyện tình yêu nhiều trắc trở, lắm chia ly mà đầy xúc động. Truyện được xây dựng với những tuyến nhân vật khá gần gũi, thậm chí có phần “dễ đoán”: Thư – một cô sinh viên trẻ năng nổ được hai chàng trai yêu mến – Phan và Duy. Thư đã chọn Duy, một chàng trai nghèo phải đi bán máu để lấy tiền chữa bệnh cho mẹ, hai người đã có những tháng ngày ngọt ngào cho đến khi mẹ Duy muốn con trai đi du học nên cố tình chia rẽ đôi bạn trẻ. Áp lực từ mẹ cộng thêm sự hiểu lầm khi vô tình thấy Thư ở bên Phan khiến Duy quyết tâm ra đi đem theo sự hận thù đau đớn. Năm năm sau, Duy đã trở thành một giám đốc có tiền tài, địa vị, nhưng anh nhận ra mình không thể trả thù vì còn muốn quay lại với Thư. Còn Thư, dẫu rất yêu anh nhưng trong lòng cô lại bị vò xé khi suốt năm năm qua có một chàng trai đã bên cô giúp cô bước đi trên con đường lắm thử thách gian nan, có một fan đã kiên trì yêu cô dù biết tim cô đã dành cho người nào khác. Cốt truyện giản dị, nhưng bằng khả năng nghĩ tình huống tốt, diễn đạt tâm lý khá, Cẩm Thương dẫn dắt câu chuyện đi qua nhiều bất ngờ, để ta phải thốt lên “Cuộc sống dễ thay đổi đến thế sao?”
Ta đi qua bao tháng năm, rồi nhận ra ký ức không chỉ mình ta tạo nên nó. Một ngày nào ấy đã xa của thời trẻ tuổi, có một người đã đồng hành cùng ta qua bao kỷ niệm, ta đã từng vì ai mà đau khổ, vì ai mà hạnh phúc, vì ai mà đổi thay.Hai chữ “đổi thay” ấy, nghe sao mà xót lòng...Nhưng cuộc sống này đâu có giống truyện cổ tích, đâu có cái gì dễ dàng vững bền đến mãi sau? Tình yêu đẹp thật đấy, nhưng yêu thôi chưa đủ! Sẽ có người đến bên và đem lại bao ngọt ngào ấm áp, nhưng biết đâu người ta chỉ là người đi cùng trên một quãng ngắn mà thôi. Một ai đó đã từng nói: Cái gì thuộc về nhau thì sẽ thuộc về nhau không gì chia cách, nhưng nếu không, đừng níu kéo mà hãy yên lòng để nó ra đi. Đừng khóc, cũng đừng khổ đau làm gì! Ta không thể khóc mãi vì những thứ không thuộc về mình nữa. Vì ta phải hiểu một điều: không có người này thì vẫn có rất nhiều người khác sát cánh bên, có thể không đem lại yêu thương nồng nàn như người cũ, nhưng cũng đủ để ta không bao giờ trống vắng, không bao giờ cô độc. Hãy thương chính mình rồi mới có thể thương người khác! Thương mình bằng cách thương những ai đó yêu mình, không chỉ yêu mà giúp mình đổi thay, trưởng thành hơn trên quãng đường sau này.Người đã đi qua, cảm ơn người vì đã ở bên ta những ngày quá khứ, ta biết rằng sự xuất hiện của người không phải là vô nghĩa.Định mệnh luôn trớ trêu mà cũng luôn sắp xếp công bằng. Người đến cho ta biết yêu thương và trân trọng, ngày ấy ta vì người mà đổi thay, nhiều lắm…
Cô gái ấy, Hoàng Thương Thư, có cái tên dịu hiền, và tính cách cũng hiền và có phần yếu đuối.Có lẽ, sự xuất hiện của Duy – những hạnh phúc và khổ đau anh mang lại đã khiến cô mạnh mẽ hơn.Và Phan là người giúp cho cô hiểu được giá trị của cuộc sống, anh đã yêu thương cô mà không cần cô đáp trả, nhưng cô phải biết rằng nếu cô ích kỷ rời bỏ tình yêu ấy thì cô sẽ không xứng đáng được yêu. Người ta bảo: như thế chỉ là biết ơn thôi, có đáng không? Thời gian sẽ trả lời câu hỏi đó! Bởi, Phan đã vun đắp tình yêu trong Thư từng ngày từng tháng, theo thời gian nó cứ thế lớn dần lên trong tim cô gái nhỏ. Trái tim tuổi trẻ dễ yếu mềm, dễ thay đổi, nhưng có những lúc, nó kiên cường và thấu đáo đến lạ! Ta có thể căm ghét cô gái đó vì đã làm cả hai chàng trai đau khổ. Nhưng rồi, ta nhìn lại mình, biết đâu đấy ta đã từng phải đứng giữa những sự lựa chọn giày vò bản thân? Ai cũng ích kỷ, ai cũng có những phần yếu mềm trong lòng, và khi phải chọn những điều có thể thay đổi cả cuộc sống – ta mới biết ta mạnh mẽ đến thế nào!
Không có gì mãi mãi trên quãng đời này cả.Nhưng hãy cứ hy vọng vào những gì đẹp nhất, sẽ đến và sẽ trọn vẹn, sau những nước mắt và khổ đau.Trả lại thanh xuân những nông nổi, những dại khờ, cho ta xin một nụ cười để có động lực đổi thay, bước tiếp cùng người mà ta yêu thương – và cũng hết lòng thương ta bằng tất cả chân thành. Ngày sau nhìn lại, ta sẽ thấy lựa chọn của mình là đúng đắn, mình đã thay đổi nhiều rồi đó.Thật hay