- Trang văn
Người Lào Cai
Thứ ba - 07/02/2023 17:41
(Ảnh: Trần Bảo Toàn)
NGƯỜI LÀO CAI
(Lương Duyên Thắng)
Bất chợt trong một lần xem VTV chương trình âm nhạc giới thiệu nhạc sĩ trẻ, gã chú ý đến anh ta. Những bài hắn hát làm mê mẩn, hớp hồn giới trẻ hiện nay như Câu hẹn câu thề, Tình anh, Sai lầm của anh…
Những bản nhạc ballad của anh sáng tác và trình bày thật nhẹ nhàng, câu từ trau chuốt, và mang chất ủy mị nhưng không bi lụy mà lại rất trong sáng và thực tế làm mê mẩn cảm giác người nghe
“Thuyền xa sông thuyền tìm ra biển lớn
Theo tiếng gọi ngàn con sóng khơi xa
Thuyền có hay sông nặng lòng yên ả
Vẫn đợi thuyền nhớ bến sẽ quay về
Ngày em đi để mình anh đứng đó
Em có hay lòng anh mãi thương em
Đừng cách xa cho mi buồn đẫm lệ
Rơi vì người đi mãi không về”
Rồi khúc hát lên cao trong điệp khúc với lời trách nhẹ nhàng:
“Có phải em là con thuyền nhỏ kia
Bỏ mặc anh dòng sông trôi buồn bã
Có phải em vội quên đi tất cả
Ngày sông thuyền thuỷ chung một bến đò
Em biết chăng ngoài khơi xa bão táp
Có biết bao con thuyền phải lênh đênh
Về bên anh không ồn ào sóng cả
Chỉ hiền hoà yên ả nặng tình anh”
Tình anh là thế, chỉ hiền hòa không ồn ào dữ dội như biển mà bình an. Sông nhỏ thôi, nhưng yên ả nếu thuyền nhớ bến hãy quay về, Sông nhắn với thuyền như thế nhé (Tình Anh)
Chuẩn bị Tết, những ngày cuối năm ồn ào tất bật, gã lại bất chợt nghe một bài hát mới của hắn. Ơ kìa. Hắn là người Hà Nội kia mà sao lại là người Lào Cai. À mà ...
Hắn là nhạc sĩ thì quê là sông, là bến, là biển là Lào Cai, Yên Bái hay Hà Nội cũng có gì lạ đâu kia chứ. Nghe cái đã miễn hay là được.
Ngạc nhiên là ý tưởng hiện ra khi gã nghe hắn hát với ca từ mộc mạc chân chất đến lạ:
“Người Lào Cai tôi ăn gió ăn sương
Cước buốt tay chân những ngày đông rét
Người Lào Cai tôi, ăn bát cơm to
Uống chén rượu đầy ngất ngây men tình
Người Lào Cai tôi, cái bụng thương nhau
Trong xóm trong làng như anh em xương máu”
Ngôn từ giản dị nhưng chân thật chất phác như cái sẵn có của đồng bào vùng cao, nói ra thật ưng cái bụng.
Vẫn là một ca khúc ngắn khi vào điệp khúc. Cũng không cầu kỳ trau chuốt mà giản dị trong sáng đến bất ngờ:
“Lào Cai yêu thương mến của tôi ơi
Xin cảm ơn người cho tôi cả tuổi thơ
Dù đi đâu tôi vẫn nhớ quê hương,
đất khách quê người tôi mưu sinh thế thôi
Thầm cảm ơn duyên số đã cho tôi,
cất tiếng hát chào đời tại Lào Cai của tôi.”
Bài hát khép lại với một chân lý về tình yêu quê hương nơi chôn rau cắt rốn của mỗi người. Là người ai cũng phải thế.
Âm nhạc kết nối mọi người. Bài hát sẽ gắn bó và sống trong lòng người nếu nó hay, dù ca từ mộc mạc chân chất như đất như sương nếu âm nhạc tôn cái được cái đẹp đó lên.
Người Lào Cai chắc sẽ phải cảm ơn Đình Dũng với ca khúc này bởi mọi người sinh ra và lớn lên hay có gốc gác quê cha đất mẹ trên dải đất hình chữ S này dù sống ở nơi đâu trên thế giới này chắc hẳn sẽ đều muốn được một lần đến Lào Cai khi nghe ca khúc này. Đến để uống lý rượu ngô, ăn cơm làm, ăn thắng cố để được xem cái bụng thương nhau của người vùng cao. Người Lào cai chắc hẳn sẽ luôn nhớ tới Đình Dũng cũng như người Hà Giang có được và nhớ về A Páo vậy.
Chiều 30 Tết gã ngồi viết những dòng này như vài lời tri ân với âm nhạc.
Mùa Xuân đã tới rất gần, 23h30,23h50 pháo hoa ngoài kia đã đì đùng nổ.
0 giờ…Năm 2023 đã tới. Bài viết cũng hoàn thành
Thầm hứa với mình sẽ có một ngày lên Lào Cai, để được ăn gió ăn sương với người dân bản địa, ăn thắng cố đi chợ tình Khau Vai để được nghe hắn hát:
“Người Lào Cai tôi, ăn bát cơm to.
Uống chén rượu đầy ngất ngây men tình“
(Vạn Ninh sáng mồng một Tết năm Quý Mão)