
- Trang văn

Mắt để trốc ngôi
Ngày bé mỗi khi ba mẹ sai lấy đồ, đồ ngay trước mắt mà lơ ngơ tìm không ra, bị mắng: “Con bé này, đúng là “mắt để trốc ngôi”. Nó không hiểu, hỏi lại, mẹ bảo: “là mắt để trên đầu, chỗ rẽ ngôi tóc đó”.
Chà là Đu-bai
Một người bạn từ Dubai về cho một gói chà là. Gói quà nhỏ nhưng bao bì màu vàng rất xa hoa với hàng chữ made in UAE vô cùng kiêu hãnh. Bạn nói ở Dubai kết thúc tháng Ramadan phụ nữ thường xả chay bằng chà là.
Đức Chúa
Làng Cò Bé nằm giữa hai làng Thiên Chúa là Tân Bồi và Đồng Xuân. Cả hai làng Giáo đều có nhà thờ nhưng chỉ Đồng Xuân có cha. Ngày chủ nhật giáo dân Tân Bồi rồng rắn nhau đi bộ qua con đê biển trước làng Cò Bé đến nhà thờ Đồng Xuân.
Lời hay
Muốn có Ái Ngữ, bạn không chỉ cần vốn ngôn ngữ, cần hơn là trí - tâm & sự trầm tĩnh. Trí thông minh có thể sẵn có nhưng không bồi đắp cập nhật tri thức sẽ “trí cùng”. Tâm nhân hậu cũng có thể sẵn có nhưng không được giáo dục rèn luyện thành phẩm chất bền vững, tâm khó giữ được sự sáng trong thuần khiết.
Lãng xẹt
Tháng mười có một đề tài “lãng xẹt”: tặng hoa cho nàng. Không ít bậc mày râu, và có cả một bộ phận chị em nữa, cho đây là chuyện “vẽ vời”, “bày đặt”, “hình thức”, “phù phiếm”, “lãng mạn”... “Ông bà xưa có bao giờ biết đến chuyện tặng hoa, tặng quà ngày nọ ngày kia bao giờ đâu mà sao bây giờ lắm ngày thế, toàn là học đòi, bắt chước thôi!”
Hạt bụi dịu êm
Lâu lắm rồi, em đọc thấy một truyện cười nước ngoài trên báo mà cứ đau mãi: Một cô vợ làm nũng chồng, than rằng: “ Anh ơi, lúc nãy em đi ngoài phố bị một hạt bụi to chui vào mắt, xót lắm cơ !”. Anh chồng nghe xong thì thủng thẳng: “Hôm nọ anh thấy có hẳn một
Giấc mơ có thật
Em định đặt tên chuyện này là “Chuyện cái mẻ kho”, nhưng nghĩ thế cũng không phải. Hiện tại, em cảm thấy mình tựa như con thuyền đang loay hoay giữa dòng, như người húc đầu vào đá chưa kịp tĩnh trí để nhận ra đúng đúng, sai sai… trong câu chuyện không đầu không cuối của các lứa đôi, trong đó có chúng ta.



