- Trang văn
Đôi điều về bánh cuốn
Tôi là kẻ đi lại nhiều nơi nên cũng được thưởng thức ẩm thực ở nhiều xứ, riêng về bánh cuốn thì những nơi có tiếng như Thanh Trì, Vân Đình đều đã nếm cả.
Tìm lại dấu xưa
Tôi kể cho Chị Hai nghe về một giấc mơ. Tôi thấy tôi ngẩn ngơ trước một ngã ba đường quê, không biết rẽ lối nào để đi đường tắt qua xã Đông Xá đến xã Đông Cường - nơi có Trại giống lợn mà Chị Hai đã làm việc 10 năm.
Trăng sau bão
Trăng trăng trăng là trăng trăng trăng... Bất chợt câu thơ của Hàn Mặc Tử ngân lên khi tôi sững sờ bắt gặp vầng trăng rằm tháng chín lồng lộng giữa trời, vầng trăng sau bão.
Là phụ nữ
Càng ngày phụ nữ càng vùng lên càng hiện đại thì lại càng nên biết giá trị của mình, nhất là các bạn trẻ. Chắc 7x bọn mình giờ là thuộc thế hệ cuối cùng còn mang tư tưởng của phụ nữ thời xưa. Lấy chồng mặc định sẽ sống với chồng cả đời nếu sóng gió không to đến nỗi lật cả thuyền.
Nẻo về nguồn cội....!
Rìa làng ngày xưa âm u lối cỏ đã không còn. Mình ngỡ ngàng trước những trang trại xanh tươi với ruộng vườn, ao, chuồng, quán bia ngay trong khuôn viên rộng rãi, mát mẻ và tươm tất, rất "dịch vụ" theo cái "gu" của Người Quê. Mình tròn mắt ngạc nhiên trước những vườn ổi, táo, dưa, rau, đỗ... quả sai trĩu trịt
Du quê cùng chị Hai
"Đi ăn với chị Ba, đi Chùa với chị Tư... còn đi chơi thì không đi với ai sướng như với Chị Hai"… Chị ấy có cả 10 cái hoa chân và 8,5 cái hoa tay nữa! Chị Hai của tôi đã vào tuổi "thất thập", nhưng chi vẫn đứng đầu trong danh sách "ghi nét" của gia đình về "năng khiếu" lang thang, tự ngao du không cần kế...
Sẽ bắt đầu từ mình
Không hiểu nguyên cớ gì mà mấy tuần nay mình lại bị “cái tâm trạng” dắt đi lòng vòng, quẩn quanh, rất vớ vẩn. Nó dắt mình từ cung bậc này sang cung bậc khác. Chóng hết cả mặt. Lúc thì rơi vào trạng thái trống rỗng, chả thích gì, muốn gì, quan tâm gì hay thờ ơ gì. Chả phải là mệt mỏi, chả phải là hưng phấn, chả phải là ủ rũ chán chường, chả phải là...