
- Trang văn

Vẽ
Anh Ngô đi xây dựng kinh tế mới và lấy vợ nông trường. Nhân nghỉ lễ Quốc khánh anh đưa vợ về quê thăm bố mẹ. Cô dâu là gái thiên hạ ăn trắng mặc trơn yểu điệu cảnh vẻ ra dáng thị thành. Ông Ngây đi làm đồng về. Quen thói cởi quần áo trần truồng nghênh ngang đứng giữa sân giếng dội nước ào ào.
Nắng quái
Tháng tám rám trái bưởi. Nhưng lại mưa dầm dề nhiều ngày nay ở khắp nơi. Lũ lụt tái diễn ở miền Trung. Hà Nội cũng không tránh được những giọt nước mắt bốc đồng thảm thiết của ông trời. Lúc nào nhìn ra ngoài cũng thấy mưa. Tiếng mưa miên man. Bỗng thấy nhớ nắng.
Những kỉ niệm đầu tiên ở Bộ (5)
Về bộ được 5 tháng, thì khai giảng năm học mới 1998 – 1999, năm học đầu tiên nó ở Bộ. Tối 4.9, giống như 12 năm qua, nó háo hức lựa chiếc áo dài đẹp nhất, là kĩ càng cả áo, quần, cẩn thận luồn vào 2 cái mắc áo, treo lên 2 chiếc đinh tường, một chiếc treo quần, một chiếc treo áo để không bị nhàu; là cho con trai bộ dồng
Hạnh phúc
Hạnh phúc là tấm khăn choàng trong suốt. Tấm khăn ấm áp và rực rỡ khiến chủ nhân của nó cũng rạng ngời theo từng ánh mắt, từng nụ cười. Nhưng cũng vì nó trong suốt mà có khi người không nhìn thấy khi có nó, không nhận thấy khi mất nó.
Lá phong đỏ
Quà mang từ Hà Nội đã hết. Nhưng còn phải tặng nhiều nơi. Hỏi người phiên dịch ở Beijing nơi nào có bán đồ lưu niệm Việt Nam. Bạn mách ở khu du lịch Xiangshan (Hương Sơn) có bán quà Việt Nam.
Tiếng tràm
Xa Đất Mũi đã lâu nhưng không sao quên được mùi hương ngai ngái của sa bồi. Cả một vùng nước non nồng nàn hương đất. Phù sa non ngút ngát tươi rực vừa rười rượi vừa chan chứa như da thịt của ai. Và tiếng tràm rộn rã trong đêm.
Giấc mơ xanh dịu ngọt
Con chào bố trong một giấc mơ thu. Bố ạ, thu về bên con rộn rã lắm, đủ đầy lắm. Thu rơi nhiều lá, lá nào cũng đẹp. Mẹ kể khi còn bé, bé lắm, chưa biết nói... con đã chơi rất lâu với một chiếc lá mẹ đưa. Khi nhà mình ở Rạch Giá con hay chơi một mình trên mặt bể nước. Nơi ấy con gần lá hơn. Những chiếc lá phượng thanh mảnh xếp đều đặn dọc cuống xanh...



