
- Truyện ngắn

Hương hoa cuối mùa
Thứ sáu - 21/11/2025 16:51

(Ảnh: St)
HƯƠNG HOA CUỐI MÙA
(Trần Thu Huê)
Cô gái lần đầu lên Tây Nguyên thăm anh – người sĩ quan trẻ đang công tác trong một đoàn kinh tế – quốc phòng. Chuyến đi này, với cô, vừa là một cuộc hành trình “ngược đường ngược nắng” để hiểu thêm về vùng cao nguyên đầy nắng gió, vừa là một chuyến đi của lòng mình – hiểu thêm về anh để quyết định cho chuyện tình yêu của hai người.
Chiếc xe khách giường nằm dừng lại, cô bước xuống xe đã thấy anh chờ đón với nụ cười ấm áp và niềm vui không giấu được. Đường về đơn vị anh đỏ màu đất bazan, chạy xuyên qua những vườn sầu riêng, hồ tiêu, sầu riêng xanh mát, đồi núi xa xa trải dài như vô tận, khiến cô vừa ngạc nhiên, vừa thích thú, quên cả mệt mỏi sau một chặng đường dài.
Cô muốn được muốn được chạm vào mặt đất bazan đỏ au ấy… Anh dừng xe, bên một vườn cà phê xanh mỡ màng trải rộng mênh mang, như một tấm thảm xanh phủ kín triền đồi, mỉm cười ngắm cô như đứa trẻ lần đầu được đi chơi, tung tăng chạy chân trần trên đất đỏ mát mềm, mái tóc cô bay bay trong gió, gương mặt cô sáng lên trong nắng chiều.
Họ sóng bước bên nhau giữa những luống cà phê, cành lá chạm vào vai, vào tóc cô như chào đón. Thân cây xum xuê, cành lá xòe ra tươi tốt, đan vào nhau tạo thành những vòm xanh, lay động khi gió lướt qua. Từ gốc tới ngọn cây, chùm chùm trái cà phê nhỏ xinh, quấn quýt bên nhau, uốn cong cành.. Giữa muôn vàn chùm quả ấy, vẫn còn sót lại vài bông hoa cuối mùa - trắng muốt như sương, mỏng manh mà tinh khiết. Mùi hương hoa nhẹ thoảng, dìu dịu quyện trong gió... Anh kể cho cô nghe về những ngày tháng khó khăn đơn vị tiến công cải tạo vùng đất này, những mùa nắng như đổ lửa phải căng mình chống hạn, những đêm giá lạnh đi tuần tra bảo vệ vườn cà phê vào độ chín, những ngày mưa dầm dề nhọc nhằn giữa vụ thu hoạch… Anh say sưa nói về quá trình trẻ hóa vườn cà phê, về việc lập hồ sơ chỉ dẫn địa lý, những kỹ thuật canh tác thân thiện với môi trường… để làm nên thương hiệu “cà phê người lính” vươn xa không chỉ trong nước mà còn ra thế giới…. Các anh là người lính kinh tế - quốc phòng, không chỉ gắn bó với thao trường, huấn luyện, những cuộc hành quân, mà còn tổ chức sản xuất, đồng thời chăm lo cho cuộc sống của đồng bào các dân tộc ở địa phương nơi đơn vị đóng chân như: chuyển giao kỹ thuật, hướng dẫn đồng bào canh tác hiệu quả; thu tuyển, huấn luyện con em của đồng bào vào làm công nhân, hỗ trợ địa phương xây dựng trường học, làm đường, kéo điện, hỗ trợ cây con giống, xây dựng nhà ở cho các hộ khó khăn…. Để đồng bào tin tưởng thì đơn vị phải làm tốt công tác dân vận và làm kinh tế tốt, cũng từ đó có nguồn lực hỗ trợ địa phương cùng phát triển. Biên cương vững vàng thì phía sau bình yên. Với anh và đồng đội, đơn vị chính là ngôi nhà thứ hai và mảnh đất này gắn bó thân thương như quê hương mình vậy.
Cô lặng lẽ nhìn anh, thấy thật gần gũi, ấm áp mà cũng thật mạnh mẽ, vững chãi. Lòng cô bỗng dâng lên một cảm xúc khó tả…
Và buổi chiều hôm ấy, trong mênh mông bao la của đất trời Tây Nguyên, có một nụ hôn đầu e ấp, đắm say mang mùi thơm của những bông cà phê cuối mùa…
Tây Ninh, tháng 10.2025



