- Văn học dân gian
Chim én - Sứ giả mùa xuân
Thứ hai - 07/04/2025 07:57
(Anhe: Pixabay)
CHIM ÉN – NÀNG SỨ GIẢ THÔNG MINH.
(Theo Kho tàng Truyện cổ tích Việt Nam)
Xưa, thật là xưa lắm
Bốn nàng Tiên Nữ Hoàng
Xuân qua thì Hạ đến
Thu tàn thì Đông sang.
Mỗi nàng một cung điện
Ở trên ngọn núi cao
Mỗi khi mùa mình đến
Thì mở cửa đón chào!
Không hiểu sao năm ấy
Mùa Đông dài lê thê
Muôn vật cùng cây cối
Run rẩy và tái tê.
Ai ai cũng lo lắng
Và mong chờ mùa Xuân
Mùa trăm hoa đua nở
Và tiếng chim trong ngần.
Các con vật ngồi họp
Cử người đi đón Xuân
Sư Tử cậy mình khỏe
Tôi đi! Tôi khỏe chân!
- Em biếu bác đôi tất
- Em phụ tiền mua giày
- Em tặng bác cặp bánh…
- Tôi nhận! Rồi đi ngay.
Ngày đầu vì còn khỏe
Sư Tử đi rất nhanh
Băng sông rồi vượt suối
Trèo đèo xuyên rừng xanh.
Ngày thứ ba thứ bốn
Sư Tử đi chậm dần
Phần vì bụng thì đói
Phần vì mỏi, đau chân.
Ngày thứ năm thứ sáu
Mấy lần gục bên đường
Rồi cuối cùng cũng nản
Quay về. Thật đáng thương.
Thấy Sư Tử bỏ cuộc
Công điệu đà xòe đuôi
Đi đón mùa Xuân đẹp
Thì việc này phải tôi.
Lại giơ tay biểu quyết
Lại đóng góp, sẻ san
Công đẹp càng thêm đẹp
Chúc lên đường bình an.
Công mang nhiều hoa đẹp
Quà quý một giỏ đầy
Vẫn điệu đà õng ượt
Rồi vừa múa vừa bay.
Bay ngày đầu còn được
Ngày thứ hai thứ ba
Thì nghe chừng mỏi mệt
Rồi lại quay về nhà.
Đến lúc này muông thú
Đã sốt ruột lắm rồi
Nếu không người đi đón
Sẽ trễ mùa Xuân thôi.
Ngay tức thì lúc ấy
Nàng Chim Én ngập ngừng:
- Cháu tuy là kém cỏi
Xin đấu cật chung lưng.
Đông năm nay dài quá
Lạnh nhiều mẹ cháu ho
Nếu Chúa Xuân không đến
Thì sức khỏe đáng lo…
- Nếu Chim Én đã quyết
Chúng tôi đồng ý ngay
Rồi mỗi người mỗi việc
Giúp cho Chim Én bay.
Dù lúc này đang ốm
Nhưng hay tin con đi
Mẹ Én gượng ngồi dậy
Ghé tai con thầm thì:
- Cố gắng lên con gái
Cứ bình tĩnh mà bay
Đoạn nào chắc đoạn đó
Con cố gắng đêm ngày!
Chim Én bay, bay mãi
Đến cung điện Mùa Xuân
Thấy một chú chim nhỏ
Ngất vì không áo quần.
Én biết mình đang lạnh
Vẫn cởi áo choàng ra
Đắp cho chú chim nhỏ:
- Chị thương! Chị thương mà!
Chú chim bỗng biến mất
Nữ Hoàng Xuân hiện ra
- Con thật là hiếu thảo
Ta sẽ giúp con à!
Năm nay ta chậm đến
Vì nhiều trẻ chưa ngoan
Không yêu thương đùm bọc
Lại còn hay phàn nàn.
Nhờ con ta mới biết
Thế gian rộng lớn này
Vẫn còn nhiều người tốt
Con về! Ta đến ngay!
Và thế là từ đó
Én chao lượn Xuân về
Ôi nàng chim xinh đẹp
Sáng khắp trời miền quê…
TỐNG TRUNG