- BÙI ĐẠI DŨNG
Qua bến Tang Càn
Mười năm Tịnh Châu, đất tha hương Đêm ngày, lòng nhớ đất Hàm Dương Một lần qua bến Tang Càn, chợt Ngoảnh ngắm Tịnh Châu như cố hương.
Dậy sớm
Sớm mai, gió mát, sương êm Có người tỉnh giấc, trong rèm bước ra Vang oanh hót, hé nở hoa Cảnh xuân trong trẻo thực là cho ai?
Nỗi lòng đêm trăng
Trước sân, trăng vằng vặc Đất trời lộng hơi sương Ngẩng đầu nhìn trăng sáng Cúi đầu nhớ quê hương
Con chuột trong kho thóc nhà quan
Kho thóc nhà quan có chú chuột To bằng cái đấu và béo mượt Thấy người mở kho, cứ đứng nhìn Như thể chủ nhân, chẳng dọa được
Giấc mộng trong cơn mê
Cát tuột kẽ tay xuống biển sâu Tôi khóc than buồn, tôi than khóc Lạy trời! sao con không cứu được Một người khỏi sóng ác gớm ghê? Mọi điều ta thấy, cho rằng thấy Có là giấc mộng trong cơn mê?
Bình minh em
Anh đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá Gió Hè sớm ào reo tán lá Bình minh em toả ngập hồn anh
Hoàng hạc lâu
Hoàng Hạc Lâu được coi là một trong những bài thơ Đường hay nhất. Hoàng Hạc Lâu cũng là địa danh nổi tiếng tại Vũ Hán nơi gắn với huyền thoại về một tiên ông thành đạo cưỡi hạc vàng bay lên trời. Nhà Búp xin trân trọng giới thiệu với quý độc giả kiệt tác Đường thi Hoàng Hạc Lâu qua bản dịch của dịch giả Bùi Đại Dũng