- KIM CHUÔNG
Điều tôi tin
Không thể tin sau bốn vầng trăng lăn qua bốn mùa thu tuổi em đã ngũ tuần không cưỡng được lời em nói sánh lên vị ngọt trái tim anh thổn thức đến bao giờ
Về với Pà Cò
Tôi lên thăm đỉnh Pà Cò Xem mây chở nắng đi đò qua thung Xem con sóng trắng lạ lùng Bỗng dưng đổ khói mịt mùng dưới chân
Ở trong tôi
Tôi gặp mùa thu trên mặt sông đầy nhịp cầu giống chiếc đòn gánh lớn Nhịp cầu có tự khi nao? phút tôi gặp cầu đã thành nhịp hát tiếng hát có từ cây cầu hay tiếng hát có từ trong tôi trước?
Cái cũ
Bỗng dưng em ơi trong ta cái cũ từ đâu đổ về trước mặt tảng đá ba-ri-e chắn ngang đường không phải hướng nhìn dắt ta đi lên bến cũ chỉ là nơi tiếp sức
Về một loài hoa
Đấy là loài hoa đã có tên riêng hoa như nở cho ai chưa một lần gặp biết em mang mười tám mùa thu trẻ nhất mười tám mặt trời xanh về đấy để hẹn chờ mười tám cánh lá non làm thơ mộng ngôi nhà
Tự thú
Tôi mang nợ chút nắng trời Vùi trong hạt thóc vàng nơi đồng nhà Chín mươi tư tuổi mẹ già Tôi đi bỏ đất làng. Và, em yêu
Vô đề II
Quả trứng nứt ra Không còn quả trứng Không còn quả trứng để có con gà Em đã nói lời để không còn im lặng Im lặng