- NGUYỄN THỊ TOÁN
Về bài thơ "Đợi thu" của Bùi Thanh Huyền
Bài thơ “Đợi thu” của Bùi Thanh Huyền là một bức tranh lãng mạn đầy cảm xúc về mùa thu – mùa của tình yêu, nỗi nhớ và sự mong chờ. Qua từng câu chữ, tác giả không chỉ vẽ nên khung cảnh thiên nhiên mà còn khắc họa những cung bậc tình cảm sâu lắng, khắc khoải của con người trong dòng chảy thời gian.
Cảm nhận về tập thơ "Mùa Đợi" của Nguyễn Thúy Hằng
Tôi gặp em lần đầu trong một ngày thu 2015 – ngày trở về của các Búp Trên Cành (thiếu nhi tham gia trại hè sáng tác văn thơ do Hội Văn học Nghệ thuật Thái Bình tổ chức vào thập niên 70, 80, 90 của thế kỷ XX), trong không khí của buổi gặp gỡ ồn ào đầy xúc động, thầy trò, anh chị em, bạn bè ríu rít tay bắt, mặt mừng
Giấc mơ xưa
Thêm một lần em xa Hà Nội Chỉ cơn mưa mùa hạ tiễn em thôi Mưa khe khẽ như lời từ biệt, Kỷ niệm rất gần bỗng hóa xa xôi Tạm biệt nhé, dòng sông mang sắc đỏ,
Về Phú Nghĩa
Ở giữa cánh đồng xanh Ngắm bình minh sớm nhất Hương lúa thơm ngào ngạt Chao nghiêng những cánh cò Ở giữa bầu trời xanh Trăng tràn vào giấc ngủ Mơ bay vào vũ trụ
Biển đêm
Đã lâu rồi em về lại biển đêm Trăng cô lẻ nơi cuối trời lặng lẽ… Sóng nhớ ai mà cồn cào đến thế? Cứ xô bờ dào dạt mãi không nguôi!
Mẹ ơi
Mẹ ơi Có thể là Cha đang yên giấc Giữa một mảnh vườn rợp bóng cây xanh Bên dòng sông, con suối hiền lành Có thể Cha con vừa chợp ngủ Trên đường hành quân xuyên rừng ra mặt trận
Cảm xúc tháng Ba
Làm sao về được tháng ba Ướp hổng trang vở cánh hoa thuở nào… Tháng ba nỗi nhớ cồn cào như ngàn đốm lửa thắp vào trời xanh Tình yêu sao quá mong manh