- NGUYỄN THỊ TOÁN
Đường đến trường của em
Đường đến trường của em Muôn hoa thơm khoe sắc Lá rì rào ca hát Tiếng gió đùa lao xao Mây xòe ô che nắng Cho những ngôi nhà cao
Shu tập làm ca sĩ
Shu tập làm ca sĩ Cũng phiêu như đúng rồi Mắt nhắm tít yêu lắm Miệng ư... a... không lời… Phòng khách làm sân khấu Shu cứ hát và đi Mặt bỗng va vào ghế Chao ôi là đau ghê!
Tháng Mười của em
Tháng Mười của em Là vàng lúa chín Hương từ xa lắm Thoảng vào thành đô Tháng Mười của em Trời cao xanh ngắt Sáo diều vi vu Dòng sông say hát
Chuyện cổ tích về ngoại
Anh em tôi sinh ra và lớn lên vào những năm khốc liệt nhất của cuộc kháng chiến chống Mỹ. Hàng đàn máy bay B 52 đêm ngày gầm rú trên đầu. Nhà bố mẹ gần bến cảng - mục tiêu thả bom của giặc lái Mỹ. Đã bao lần tôi cố tuột khỏi tay bà nội ngoi lên
Lời gửi em xa
Mai em về phương hạnh phúc Cớ sao lòng lại rưng rưng Có gì cay cay trong mắt Có gì nghèn nghẹn trong tim. Quê hương mãi là nỗi nhớ Đời người biết mấy truân chuyên
Viết tặng cha mẹ mùa Vu Lan
Con phải về thôi... Tây Nguyên xa xôi Nơi khát vọng một thời Cha ở đó... Con ước gì có thể mang đi tuổi tác Để đôi chân Cha lại lên thác xuống ghềnh Để đôi tay Mẹ lại vườn ruộng tảo tần Sớm khuya không mỏi
Điều mong ước của tôi
Tôi cầu mong hoa phượng đừng nở vội Để không có ngày phải xa các em tôi Trống mùa thi ơi xin đừng giục giã Để tuổi học trò còn mãi những ngày vui...!