- THÁI VĂN SINH
Đức Ban, Người tử tế
Đức Ban là một tên tuổi trong làng văn Xứ Nghệ nhưng do xa nhà từ rất sớm, nên phải đến những năm đầu tái lập tỉnh, tôi mới có dịp diện kiến anh.
Gặp bạn ở Đà Lạt
30 năm gặp lại Tháng ngày qua hiện ra Bạn vẫn xưa như cũ Cười vẫn tươi như hoa Lớp có 38 bạn Ở Đà Lạt có năm Tất cả đều thành đạt Con cái đều giỏi, chăm*
Thanh Sơn, tôi hẹn người lên
Tôi sẽ hát bài ca giã biệt Đất Thanh Sơn lắm suối, nhiều đèo Với nỗi niềm thương mến khôn nguôi Gửi lại đất, mảnh hồn tôi chân thật
Thầy giáo mà đi chợ
Thầy giáo mà đi chợ Cái làn phải đẹp cơ Ăn mặc như đi phố Còn túi tiền xẹp xo* Thầy giáo mà đi chợ Có mặc cả bao giờ
Về một cuộc thi Kiều
Thật tuyệt vời là cuộc thi đã diễn ra với thành công ngoài mong đợi của Ban tổ chức. Dù diễn ra suốt một ngày ròng rã trong cái oi bức của thời tiết Hà Nội, nhưng cuộc thi đã diễn ra sôi nổi, cuốn hút tất cả mọi người trong khán phòng ngay từ phần thi của thí sinh đầu tiên cho đến phần thi của thí sinh cuối cùng.
Bắt đầu từ đó
Bắt đầu từ đó em ơi Hồn anh có một mặt trời là em Ngỡ ngàng bao cái thân quen Thẹn thùng giây phút đầu tiên trong đời
Trăng
Dịu dàng là trăng Dẫu đêm rằm sáng quắc. Mơ màng là trăng Giăng mắc tình duyên vạn lối. Cô đơn là trăng Giữa mông lung trời đêm trần thế.