- ÁNH TUYẾT

Rưng rưng sắc phượng
Buổi sáng nay có gì khác lạ. Trời trong xanh nắng vàng rực rỡ. Gió mơn man thủ thỉ bao điều. Bát ngát sân trường dàn hợp xướng ve kêu. Phượng cuống quýt đơm từng chùm hoa lửa.


Hoa tím bằng lăng
Sáng hè lạc bước đến một miền Bằng lăng nở, không gian tràn sắc tím Bỗng thấy dâng trào niềm thương mến Hết mình, bằng lăng nhuộm cả ta!


Nỗi biển
Biển đẹp đẽ hào hùng như thể Thiên nhiên ưu ái chiều nhau Núi cao soi bóng Biển sâu Trời ngăn ngắt xanh xanh màu nước. Muối mặn mòi sinh ra từ biển biếc Làm sao muối dám tự kiêu.


Đừng nói lời thương
Xin người đừng nói lời thương Chiều đang nhạt nắng sương vương lạnh trời Tầm xuân đã ngủ yên rồi Sau bao nhiêu nỗi tơi bời bão giông


Lạc lối
Vật mất đã bao năm Giờ lại về với chủ Đò trôi dạt sông Mê Đã tìm về bến cũ Tâm trí khi lạc lối U mê nẻo đường về


Tháng Ba thương mến!
Hoa gạo ơi! Đừng kiêu hạnh đỏ bời bời như thế Cả gan châm lửa đốt trời Trời ở cao xa lắm Lửa lại rơi cháy mình đấy thôi. Là vô cùng thương mến Tháng Ba ơi!


Vầng mây an lành đậu xuống đời
Giữa những ngày đông giá, tiết cuối năm của miền Bắc, trời lạnh vừa đủ để cảm nhận cái rét món quà độc đáo của thiên nhiên ban tặng cho người miền Trung, miền Bắc. Kì lạ, nhiều loại hoa càng rét càng đẹp. Lất phất vài giọt mưa xuống là lộc cây, nụ hoa bừng lên. Sáng ra nhìn những giò phong lan, những chậu hồng đủ màu, những chậu trà chiu chít nụ căng tròn, vài đóa không chờ nổi mùa xuân đã bung nở, sắc màu đỏ thắm hớp hồn người, chợt thấy lòng tràn trề sức xuân.
