- ANH VŨ
Thời gian
Cảnh cũng tùy Duyên mà khởi. Nắng có thể xanh như khói Óng mật ong từ khóm hoa vàng.. Khi ngày mới hát khúc rộn ràng Tim ta cất lời, đất trời du dương hát Màu lạc quan trùm lên bát ngát
Trọ
Bóng hoa ở trọ Trăng Xuân Suối nguồn ở trọ Bạch Vân cuối trời Lời reo sóng biển gió trời Thì thầm ở trọ đầu môi hẹn hò... Dòng sông ở trọ con đò,
Vô ưu hoa
Đóa Sen nở giữa lưng trời, Cánh hồng thắm, nhụy vàng tươi, thơm lừng. Ong mang phấn nắng bay sang, Quả vàng lúc lỉu, mỡ màng quanh thân. Tít cao tấu nhạc, ve ngân, Đám mây trắng. Lặng. Tần ngần. Đung đưa ...
Chữ Hỷ
Có hai chữ CÁT trong chữ Song Hỷ. Nó gắn vào câu chuyện của một danh nhân xưa: nhà cải cách ,nhà thơ Vương An Thạch. Trong lễ ăn hỏi, đám cưới của người Việt Nam, do ảnh hưởng của nền văn hóa Trung Quốc nên chữ Song Hỷ có màu
Hồng ân ngày mới
Ta khẽ khàng nhắm mắt, Lặng lẽ giữa đất trời, Tay nhẹ nhàng vuốt mượt, Hai suối nguồn lên khơi... Thân ăm ắp năng lượng, Gom chọn các tầng trời,
Giọt đắng
Giọt nước mắt thần thánh Ân tứ toàn vũ trụ Trái đất trôi lóng lánh Nở thơm lừng hoa Sen. Rồi thời gian lãng quên Rồi tháng ngày đằng đẵng Nhân loại đầy ưu phiền Trái đất thành giọt đắng.
Tiếng gà
Góc phố nào tiếng gà bỗng gáy ran, Xua cái lạnh, lá khô về cuối phố. Đất phương Nam cũng dậy mùi hoa sữa, Thương thương gió Tây Hồ, Thương nhớ đất Thăng Long... Tiếng gáy chưa tròn, ơi chú trống choai,