- ANH VŨ
Ước gi
Ước gì mưa bụi rây rây, Sân rêu lấm chấm, cỏ cây cựa cành. Ước gì chút chút mong manh, Làn hương ấm, chút ngọn ngành, yêu yêu. Ước gì xúng xính áo điều, Vài chiếc pháo chuột, những chiều Ba mươi....
Loanh quanh ngó cuộc nhân sinh
Ra khỏi nhà, Đường ngang, ngõ dọc. Dạo xe loanh quanh Lại gặp ngõ dọc, đường ngang. Thôi về, cho hết lang thang Theo hương trầm thoảng,
Cõi tiên
Nghe róc rách đâu đây, thoảng ngọn gió Tiên. Cánh đào mỏng rất mềm. Xoay, xoay, một nụ cười vĩnh cửu ... Chốn lâm tuyền, Khe khẽ hát. Nhạc Trời tấu lên rồi, Cõi rất thực, Rất Tiên…
Tự tình xuân
Người ta thoát chốn thị thành, Về quê ăn Tết, bon nhanh đường về. Mình thì đang ở dưới quê, Ăn xong, ngủ dậy, ra hè ngắm sao.Ở thành chẳng thấy sao nào,Về quê chi chít, ngàn sao ngập tràn.Cuồn cuộn sao, sáng sông Ngân,Thương cho Chức Nữ đợi ngần ấy năm...
Hy vọng
Nửa tàng xanh khô mốc đã lâu rồi...Xanh còn lại, giữa vườn rậm âm u, bóng tối...Những bông Tím lưa thưa, thoảng chút Hồng bối rối... Chúm chím chờ ...Chờ tự trên cao...Rót ngọt giọt
Sông biển
Biển uống sông ngọt dịu mãi không thôi Sông uống mặn suốt một đời vẫn khát Gió lang thang trên sa mạc cát Uống một đời chưa hết dấu chân ai.
Hoàng Hạc lại bay về?
Bạch Hạc ngàn năm thành Huyền Hạc Ba ngàn năm sau, thân vàng chói mặt trời … Cổng trời mở, từng phiến mây hối hả Tỏa hương lành theo gió khắp nơi nơi...