- ANH VŨ

Hành hương tháng Năm
Tháng Năm tới, ngọn Nồm cũng tới, Biển xanh hơn, bọt sóng khẽ khàng, Ngàn vạn thuyền Sen bồng bềnh cùng gió thổi, Ngược biển Đông từng nổi ba đào ... Nghìn năm trước đoàn thuyền ai bỏ nước lao đao,


Trả lại mùa hè
Nắng thả bóng râm, cho ánh mắt ngời. Cành phượng cầm tay, đỏ thắm môi tươi. Ướt đen nhánh tóc mai, những giọt mồ hôi. Hè đã đến, nồng nàn như sức trẻ ... Bờ bên kia, một con thuyền lặng lẽ.


Tiết thanh minh đọc Kiều của Nguyễn Du
Thanh Minh là một trong những cái Tết (Tiết) quan trọng của người Á Đông xưa. Xã hội hiện đại sống với nhịp sống hối hả. Văn minh vật chất đề cao hưởng thụ và tự do cá nhân đã làm cho các sinh hoạt văn hóa mang đậm sắc màu Á Đông cứ nhạt dần và có nguy cơ bị tiêu biến.


Sáng
Mây trắng ngàn năm lại trở về Hạc vàng vẫn múa chốn sơn khê Ta ơi lưu luyến chi phồn tạp Mảnh trăng xưa không neo nổi câu thề. Mỗi buổi sáng nghe lời chim hót


Nhớ mẹ
Con lui cui cùng bóng mình mỗi tối Nén đơn côi, nghẹn lòng bức bối Hình ảnh mẹ… thoảng khói sương Lãng đãng những con ờng… Bóng tre già Bên bến nước


Đỗ Mục và nỗi niềm thời vãn đường qua bài thơ Thanh minh (p2)
Chắc ai cũng tò mò muốn biết cái thôn Hạnh Hoa cụ thể này ở đâu? Và họ Đỗ tại sao lại ngẫu nhiên được ngồi uống rượu nơi này. Tra cứu tìm hiểu thì mới thấy nguyên lý: Hình tượng văn chương ở cấp độ nào


Mưa đêm trăng
Nực nồng cả mấy tháng rồi, Đêm nay mưa đổ, tưởng mùa vào mưa... Thầm thì to nhỏ lời xưa, À ơi, tiếng mẹ như vừa ru nôi... Đêm dài, trời rộng, đời vơi,Sao tình mẹ, cứ đầy nơi tận cùng?
