- BÙI YẾN
Biển
Lần đầu ra biển là khi mình học cao đẳng năm hai. Suốt thời thơ bé, biển chỉ có trong những trang sách. Ấn tượng đầu tiên về biển là mùi biển. Chỉ biển mới có thứ mùi ấy: nồng nồng, mặn mặn, tanh tanh. Cách biển khoảng 2 km đã ngửi thấy mùi biển và vì thế, những lần đi biển sau đó, ngửi thấy mùi biển là đoán được biển còn bao xa.
Khúc mưa
Em vẫn thế, anh ngàn năm vẫn thế Câu chuyện buồn mưa đã kể em nghe Anh xa lắm, làm sao mình về được Ngày bắt đầu, thuở ta mới quen nhau...
Tết Đoan Ngọ
Tết Đoan Ngọ… cả một thời ấu thơ với bao mong ngóng, rộn ràng. Cái mong ngóng,rộn ràng có lẽ chỉ xếp thứ hai sau cái mong ngày Tết Nguyên đán. Tôi đã luôn bắt đầu nhẩm đếm nó từ ngày mùng một đầu tháng, lúc mẹ tôi mua ở chợ nải chuối vàng ươm về thắp hương trên bàn thờ.
Phân vân
Chỉ là một chút nắng Đọng trong chiều mênh mông Chỉ là một chút gió Thổi qua trưa oi nồng... Đã qua ngày nắng Hạ Sao còn chờ Xuân sang?
Tôi đem buông cái TÔI đầy vấn vương
Đắng cay buốt giá thì thừa Ngọt ngào ấm áp ngỡ vừa qua đây Những mong đỏ nắng xanh mây Tôi đem buông cái TÔI đầy vấn vương… Để vui một chút nắng thường
Đi qua
Đi qua một giọt mưa xuân Chồi non thức dậy bâng khuâng đầu cành. Đi qua một ngọn gió lành Nắng trưa oi ả cũng thành dịu êm.
Một lát thôi… và bình minh trở lại
Mây nhẹ trôi, chiều còn vương chút nắng qua khung trời lãng đãng một xa xôi Ngày qua rồi, chỉ còn đêm ở lại... Chút bồi hồi sao chẳng thể gọi tên.