- HOÀNG LIÊN SƠN

Phúc
Đông con Đếm bằng số chân có trên giường Nhiều cháu Nhắc theo tên bố mẹ Lắm chắt Phân luồng là nhà ông nọ bà kia Thiếu một lần cụ ôm để tuệ tri như thực.


Cụ
Nhìn con cháu líu ríu chuẩn bị lễ viếng thông gia làng bên Cụ bảo Ơ thế còn phần tớ sau này? Trưởng nữ thưa Cụ cứ yên tâm Rồi sẽ đủ cả phường bát âm và dàn kèn đồng ấy chứ


Chùm thơ: Chuối chín cây
Pha cho con còn chưa nguội Mẹ đã nhắc đi nghỉ trưa Hạt giống tất bật Mẹ trao truyền từ thuở hoài thai đến ngày đồng áng Thưa vâng Rồi con thong dong nhai từng ngụm nước.


Bà ngoại
Nửa thế kỷ góa chồng Con hao một rồi hai Bà đứng vững Nhờ không trụ chấp Khi hàng tổng kính lễ ba năm mươi về giàCháu hiểu nhà có phúc


Vay và mượn
- Vay nhau đã quá lâu Nay tôi xin trả lại một phần bạn nhé? - Hãy giữ lại Tới khi nào đủ thì gửi luôn một thể. - Vậy tôi xin gửi trước phần lãi nhỉ?


Chừng mực
Một vòng ôm trong canh chừng đèn xe Giữa đường quê mà sáng gần như phố Thêm nụ hôn môi mở hé Rồi em tất tả quay về. Khi em nhắn an toàn sau trăm cánh đồng xa Anh bảo chẳng dám vòi chi cả Nhưng thương người chỉ chút cháo cầm hơi


Trông xa
Im lặng hồi lâu Rồi anh lại thì thầm "Yêu em" Như chẳng biết nói gì cho khác. Và em lại hỏi câu quá quen "Bao lâu thì hết?"
