- HOÀNG LIÊN SƠN

Trọn chứa
Từ nhà em về anh nhận được tin: Trả lại người dưng này "Em ở đây nhé!" Mừng anh thành công trong ra mắt mẹ Có điều nội gián phải tránh nhìn Kẻo lại như nam châm phân đồng nhôm với sắt.


Thương và yêu
Đoạn đê vùng thứ nhất Em bất bình với những nhát dao Chặt ngang hoa chuối Đoạn kế tiếp em sững sờ căm ghét Những đống lửa dọn cỏ đốt tràn vào thân nhãn Áy náy về vết buồn trong chiều dẫn anh đi.


Đùa với Tít
Tít hỏi Ông có thích trông Chíp không? Ông bảo thích Nhưng giờ đau bụng không trông được Tít bảo cháu đưa Chíp vào trong nhà xong đóng cửa Dễ trông mà Nhưng để làm gì? Để cháu đi với bố


Phức điệu
Trên xe bus Không đeo khẩu trang Gương mặt đẹp và buồn Như đang nặng mang sầu nhân thế Làm ưu tư một chàng nặng tình.


Bòn yêu mót thương
Bỗng giữa chúng mình bộc lộ nhiều khác biệt li ti Anh nói không sao Còn em bảo khi tụ lại chúng sẽ thành lỗ hổng Rồi buông thõng Anh văn hay thì về lại nhà mình. Từ đó trên ô chat Anh gần như độc thoại


Delete
Trên tường em là bức họa chân dung Một trung niên đẹp phi phàm như từ nhiều mẫu Em yên tâm gắn kèm ca khúc Tái sinh Kẻ ghen tuông tiềm năng bị chặn Không thể nào tiếp cận online. Mỗi ngày từ bức họa Em hạnh phúc chắt ra bao nét dáng


Gác bếp
Bình minh lên Chống chếnh rã rời vì tiếc Em thập thững bước ra và lần hồi nhớ Đây cái bàn từng đón ý trung nhân Mời nước ấm và miếng lê giòn ngọt. Rồi tới con đường
