- LÊ QUANG TUỆ

Thời gian
Năm tháng tựa khúc ca dìu dặt Thanh xuân như giấc mộng dần xa Ngoảnh đầu nhìn lại dường mây khói Còn mãi ấm nồng trong tim ta...


Thê sự vô thường
Sáng ngắm hoa tươi đỏ rực cây Chiều nhìn hoa rụng tả tơi bày Sự đời cũng giống như hoa vậy Sớm nở tối tàn thương lắm thay...!


Không đề
Sống đời xin chớ tham sân si Danh lợi nhân gian có ra gì Lòng thường giữ vững tâm thiền định Hồng trần giải thoát kém tiên chi...?!


Vịnh sự đời
Mới ngắm ngày xuân xanh dương liễu Đã thấy thu về vàng cúc hoa Vinh hoa giấc mộng ba canh huyễn Phú quý như sương tháng chín sa.


Về quê cảm tác
Tuổi trẻ ra đi già trở về Tóc bạc da mồi vẫn giọng quê Trẻ con gặp gỡ mà chẳng biết Cười hỏi: Ông kia ở đâu về...?!


Khán chỉ thủ
Ngồi buồn lại ngắm bàn tay Ngón to nhỏ ngón ngắn dài khác nhau Ngón nào đứt ruột cũng đau Ước chi mười ngón như nhau cả mười.


Tự trào
Ngũ tạng hư mất ba rồi (*) Còn hai tạng nữa nhờ giời vẫn an Trái tim vẫn đập nhịp nhàng Lá phổi vẫn thở đoan trang đều đều… Nghĩa là vẫn sống, vẫn yêu Vẫn say đắm, vẫn rất nhiều khát khao
