- LÊ QUANG TUỆ

Tâm và cảnh
Cảnh tạo tâm Cảnh cũng tùy tâm. Tâm tạo cảnh Tâm cũng tùy cảnh. Hạ thì nóng Mà đông thì lạnh. Nóng thì quạt Lạnh thì trùm chăn. Khát thì uống Đói thì ăn. Vô thường cõi tạm Đua tranh làm gì...?!


Mưa đêm
Đêm nằm không ngủ được. Nghe ngoài trời mưa rơi Nỗi nhớ thương da diết Dâng lên thành chơi vơi… Trời ì ầm sấm chớp Gió vật vã từng hồi Mưa sập sùi từng chập


Con sóng xanh
Biển xanh... Con sóng xanh. Ngời xanh màu ngọc bích Từng lượn sóng hiền lành Vỗ bờ xanh tha thiết... Cánh buồm xanh mải miết Trôi vào trong bao la


Ớt chỉ thiên
Ngọn lửa đèn dầu nhỏ Trỏ thẳng lên trời xanh Chỉ ra những bất bình Giục hóa công dừng lại Một ngàn lần: sửa nhanh! Mới trổ ngọn lửa xanh Khi già thành lửa đỏ


Đất đồng Vũ Thắng
Dẫu cùng áp má xuống thôi Hẳn nghe rõ lấy một lời băn khoăn Cần cù thành một bản năng Rõ hiền như đất lại trăn trở lòng


Trái tim dịu dàng
Đừng là sắt Chẳng là gang Hãy cứ dịu dàng là trái tim thôi ! Trái tim của một con người Biết buồn vui, biết khóc cười, ghét yêu Biết khinh, biết trọng, biết điều Biết trao, biết nhận, biết chiều, biết thương


Thế nghĩa là....
Thế nghĩa là... Có lẽ thế, từ nay Lời chúc phúc cho nhau không còn nữa Mặt trời sẽ tắt đi ngọn lửa Trái đất buồn trăn trở với đêm đen.
