- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Hoa điên điển
“Cần Thơ gạo trắng nước trong Ai đi đến đó lòng không muốn về” … Em mời anh về thăm biển lúa miền Tây Cùng em phiêu du trên chiếc xuồng ba lá Em mời anh về nghe em hát dân ca Điệu lý câu hò bên mái chèo khoan nhặt


Tình đất và người nhạc sĩ
Là một kẻ hay lang thang nghe nhạc, để viết và để hiểu. Nó hy vọng học hỏi cái hay, cái đẹp của các Nhạc sĩ và học hỏi được phần nào ở họ. Đến nay dù có đến khoảng trên ba chục bài thơ được phổ nhạc hoặc viết lời nhưng thật ra nó vẫn thấy chưa thật sự vừa ý.


Súng tím
Em chờ bông súng tím Nở trên hồ bâng quơ Vội viết vài dòng thơ Gửi anh, anh có biết Gửi anh lời tha thiết Giữa mùa hè chia ly Lòng kẻ ở người đi Vậy mà anh chẳng biết


Vấn vương
Bất ngờ gặp chùm hoa dại Nở tím bên đường bâng quơ Bất ngờ gặp lại tuổi thơ Trong nụ cười cô trò nhỏ Tuổi thơ thoảng như làn gió Chiều thu ngơ ngác tìm về


Vẫn mãi là em
Em mãi là em Cô gái quê của một miền dân giã Đã ra chốn thị thành Vẫn mải mê mơ về ngôi làng nhỏ Tóc đã bạc màu Vẫn nhớ lời ru


Mùa ngang qua phố
Có một người bỏ mùa ra ngoài phố Lang thang cả đời tìm sợi nắng cuối mùa thu Những ngày học lớp 10 xong năm đầu thi Đại học chưa đậu, gã khăn gói quả mướp lên Hà Nội ôn thi.


Cảm ơn anh!
Em giấu nỗi buồn sau những nụ cười Trong câu nói, trong những lời em hát Em giấu nỗi buồn vào trong đôi mắt Khi người xưa đi mãi chẳng quay về Em giấu nỗi buồn trong những trưa hè
