
- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Đi tìm
Tôi đi tìm một khoảng lặng bình yên Giữa cuộc sống trong bộn bề hối hả Tôi đi tìm một khoảng lặng trong tim Trong vô thức giữa những lần tim đập Tôi đi tìm bóng nắng cuối hoàng hôn
Xót xa
Một đứa bé lang thang Ngày đi hoài không mỏi Đến đêm về xoa gối Tập vé số vẫn dầy Nhìn dáng bé gầy gầy Liêu xiêu đi trên phố
Ăn cơm đoàn kết
Có lẽ với mỗi người Tết Trung thu cũng là những kỷ niệm đáng nhớ! Trăng sáng vằng vặc trên trời. Gió thu hiu hiu thổi ! Cúc Vàng nở rộ lối đi. Với Tây nguyên là bạt ngàn dã quỳ, với Hà Nội là trắng muốt họa mi...Nhưng với tôi Tết Trung thì là những ngày vui, vui nhất của tuổi học trò!
Đổi thay!
Cho ta xin một nụ cười để ta có động lực để đổi thay! Không có gì mãi mãi trên quãng đời này cả. Nhưng hãy cứ hy vọng vào những gì đẹp nhất, sẽ đến và sẽ trọn vẹn, sau những nước mắt và khổ đau.
Về với thơ ngây
Bao năm làm người lớn Lại muốn về ngây thơ Muốn vui đùa với cỏ Nghe chim chóc hát ca Bao nhiêu năm ở xa Lại mong mình gần lại
Tự ngẫm
Rồi một chiều ta trở về bên phố Ngắm thời gian trôi trong quán cũ ta ngồi Có một khoảng trời xanh sau tóc rối Ngọn nến vô tình đốt cháy những ngày xanh
Nhớ
Đem nỗi nhớ anh em gửi vào trong phố Gom yêu thương về xếp lại thành thơ Đem nước mắt em gửi vào sông suối Đem mái tóc anh gửi mây tím bồng bềnh



