
- LƯƠNG DUYÊN THẮNG

Thời hoa nắng bình yên
Em gửi anh một chút lạnh cuối mùa Một chút lạnh "rét nàng Bân" phố cổ Mai nắng lên hoà mình vào con phố Sáng cả phố phường đỏ hoa gạo tháng tư
Hái tầm xuân
Thanh minh đi hái tầm xuân Nào hay vướng nửa lưng quần cỏ may Để rồi lại chợt tỉnh chợt say Tầm xuân không hái, cỏ may mang về
Tháng Tư
Chiều nay trả nắng cho người Trả bông súng tím, nụ cười đam mê Trả người bông cỏ ven đê Trả heo may lại xóm quê ngày nào
Lời ru buồn
Đông về cho tím bông lau Cho hồng đôi má, áo nâu cổ tròn Hạ về cho trắng bông gòn Cho dài mái tóc, cho mòn tương tư
Tìm lại ngày xưa
Ta về tìm lại ngày xưa Tìm trang nhật ký chiều mưa đến trường Ta về tìm lại con đường Tìm trong bóng nắng người thương năm nào
Nhớ Hà Nội
Chiều nay em về trên phố Cây gạo cuối mùa nở hoa Hà Nội bây giờ xa quá Có Em ta thấy gần hơn
Chuyện nhành hồng
Năm xưa tìm một nhánh hồng Bỗng dưng lại gặp một đồng cỏ may Để rồi nửa tình nửa say Cỏ may ngồi gỡ bao ngày mới xong



