- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Thương
Chữ thương dường có thể Nặng lòng hơn chữ yêu? Lỡ thương rồi, đâu dễ Dứt dễ dàng mấy khi... Yêu - Có thể nhiều, ít Thương - Mấy ai kể đâu?


Đây là em trai tôi
Đây bức ảnh cậu bé Khổ hạnh địu sau lưng Đứa em trai xấu số Chờ hoả thiêu tới lần... Cậu cắn môi đến nỗi Máu rớm trên bờ môi Để không phát tiếng khóc Hoàn cảnh thật ngậm ngùi...


Nỗi đau chia ly
Giữa đồng cỏ hoang vắng Cằn cỗi và gồ ghề Một Kanguru mẹ Đang hấp hối não nề... Nó cố dồn sức cuối Níu lấy bàn chân con


Nhân tình
Đôi khi Luật Nhân Quả Không hẳn đã nghiệm ngay Nên làm phúc phải tội Kẻ gian thắng người ngay... Xã hội lắm dối trá Ít quý trọng tình người Con người thành ác quỷ Tiền bạc bật lên ngôi!


Bái tổ
Sáng mồng 10 tháng Tám* Trước khi mặt trời lên Hãy mở rộng tầm mắt Ngắm bầu trời thần tiên... May mắn bạn sẽ thấy (Hơi khó bằng mắt thường) Điều kỳ diệu hiếm thấy


Trân quý thời gian
Đừng làm cuộc sống Phức tạp thêm lên Chúng ta sẽ không Ở đây mãi mãi Thời gian của bạn Quý giá vô cùng


Phụ nữ dịu dàng
Sắc đẹp luôn là thứ "Bắt mắt" với đàn ông Dịu dàng luôn là cử Giữ chân các vị chồng! Sắc đẹp luôn quyến rũ Mau đến lại mau đi Tựa như bông hoa nở
