
- NGUYỄN HOÀNG LÂM

Tuổi già
Sống mãi tới lúc phải già Nhiều khi tính khí người ta thất thường Bệnh tật mang đến tận giường Xương khớp như mượn, răng thường lung lay
Lý thuyết " Con gián"
Có một con gián nhỏ Xuất hiện trong nhà hàng Bay vù vù rồi nó Đáp xuống thật nhẹ nhàng Nơi diễn ra bàn tiệc Trên vai một quý bà
Hướng về Sài Gòn
Sài Gòn đang ốm chút thôi Rất cần nhiều lắm những lời động viên! Mở lòng chia sẻ ưu phiền Chung tay tìm lại an nhiên lẽ thường... Sài Gòn cần lắm tình thương
Tuổi thơ ơi!
Nhớ một thời thơ bé Mình rất hay bị đòn! Vì không nghe lời mẹ Mải chơi, quên cả cơm! Đi học thì quên vở Có khi quên làm bài
Hãy vững tin!
Cơn mưa chiều giúp vợi đi cơn nồng Nỗi lo lắng vẫn dồn về nghẹt cổ Truyền hình báo có thêm nhiều ca đó Chỉ ở nhà, vẫn còn ngỏ 5k?
Mẹ về đi!
Về đi hỡi mẹ yêu ơi! Nắng kia đã bạc, sương rơi lạnh lùng... Biên cương cảnh vật não nùng Mỏng manh áo mẹ, ngại ngùng gió layMẹ về con ở lại đây Con còn đồng đội,
Gửi trọn tình thương
Đêm nay khắp thành phố Lạnh lùng trong giới nghiêm Sài Gòn vẫn thức đó Với biết bao nỗi niềm... Sài Gòn ơi! Thương lắm! Hãy giữ vững niềm tin!



