- NGUYỄN NGỌC THẠCH

Câu chuyện mùa hè
Hè rực rỡ sắc màu hoa phượng đỏ Biển ru hời con sóng vỗ xôn xao... Mây nhởn nhơ hôn làn gió thanh tao Đêm thoang thoảng vị ngọt ngào hương bưởi! Khi nàng Xuân vừa quay lưng thật vội


Khúc dân ca
Anh chợt bồi hồi... muốn nghe khúc dân ca.. Nghe điệu ví hiền hòa nơi quê mẹ. Chiều Cao nguyên hoàng hôn buông nhè nhẹ, Khúc hát chập chờn sâu lắng thế... em ơi..


Chuyện tình sóng và cát
Sóng cứ thế... ngàn năm dào dạt vỗ Lên dải cát vàng, tha thiết ngỏ lời yêu Thủ thỉ mơn man, con sóng mãi nuông chiều Ru bờ cát chìm sâu vào giấc mộng. Cũng có lúc giật mình khi biển động Con sóng gầm gào hôn bờ cát cuồng say...


Trăng hạ tuần
Hạ tuần... nghiêng ngả vầng trăng... Xót thương thân phận chị Hằng cô đơn Hình như trăng tủi, trăng hờn, Nên trăng rơi rớt... sợi buồn lung linh. Bao năm trăng vẫn một mình, Lẻ loi, cô độc đã thành lối đi...


Hoàng hôn buồn
Nắng vàng loang loáng mặt sông, Bóng mây rơi nhẹ xuống dòng tịch liêu..! Cô đơn một cánh chim chiều. Vỗ đôi cánh mỏi dọc theo mái đồi. Hoàng hôn đã khép lại rồi,


Mùa hè ơi!
Lòng bồi hồi rạo rực đợi tiếng ve Hồn chênh chao khi mùa Hè trở lại Bên cánh phượng ngẩn ngơ chiều xưa ấy Đã trở thành nỗi nhớ của trăm năm...! Anh quay về miền ký ức xa xăm


Điệu nghê thường
Tàn đêm .... ướt đẫm hơi sương Tàn đêm điệu vũ Nghê thường vây quanh Hình như.... em nhớ về anh Hình hài hư ảo mong manh giữa đời Lời nào văng vẳng xa xôi
