- NGUYỄN NHƯ THẠNH

Hoài niệm
Tôi muốn cùng em về đất quê Hoài niệm một thời đã xa xưa Một nong tằm chín ba nong kén Óng ánh mượt mà những áng tơ. Một thời vất vả đội nắng mưa Tay em màu nhựa chắc phai mờ


Thanh minh
Thanh minh - Trong sáng, tháng Ba Dâng nhang tảo mộ gần xa trở về Tỏ bầy hiếu thảo vẹn bề Viếng thăm cha mẹ nơi quê - Mộ phần Lau chùi quét dọn bệ, sân Để Người an nghỉ muôn lần bình yên Sinh thành công ấy chẳng mong


Kỉ niệm một tuổi thơ
Xuân về nhớ Tết xưa Ký ức chưa phai mờ Có cô em nhỏ bé Mắt hạt dẻ thương thương. Tôi nhớ mái tóc vương Trên bờ vai nhỏ bé Nụ cười xinh xinh thế Tiếng nhè nhẹ dịu êm.


Ký ức tuổi thơ
Ta về quê mẹ đi thôi Về nơi xóm chợ tìm thời trẻ thơ Ngóng tìm ký ức ngày xưa Còn trong trí nhớ chưa mờ chưa phai Đời người ngẫm thấy lạ thay Đã đi quá nửa mơ ngày xa xưa.


Tết xưa
Nhớ về một thủa hôm xưa Đã lâu lâu lắm ở thời ấu thơ Mỗi khi làn gió chuyển mùa Xuân về cành cội đu đưa lộc chồi


Tự sự trời đông
Trời đông giá lạnh heo may Bâng khuâng luyến nhớ những ngày đã xa Nửa đời xứ lạnh bôn ba Đất dầy băng giá tuyết sa trắng trời


Mùa hoa dong riềng
Gió chuyển mùa se se lạnh heo may Hoa dong riềng vươn chen đua nhau nở Người xa xưa một quãng đời có nhớ Nơi quê xưa có một thủa vui đùa.
