- NGUYỄN QUỐC VĂN
Đón mưa
Lạy Trời! Mưa, mưa, mưa... Lạy Trời thương ban nước; Cả một vùng khô khát Khóc mừng vui đón mưa... Ơn Trời cho nước uống, Ơn Trời tặng xanh tươi, Ơn tái sinh sự sống, Ơn Trời trao nụ cười...
Nắng Sài Gòn
Nắng trộn gió Thở ra nắng Nắng rơi xuống sông Sóng toát mồ hôi Nắng từ anh Trời xanh nóng giãy Nắng vàng ong Nắng hoa mắt nắng chang chang
Tôi viết sách
Tôi viết sách, trời nhập tôi viết lách Bàn tay tôi vạch theo mạch chảy thần Ý trong sáng hồn dạt dào cảm xúc Đậu lòng người đồng cảm đã quen thân
Tình ơi
Này, người tình ơi Ngàn năm Ngắn như là trong chớp mắt Này, người tình ơi Hiu hắt Dài thì cũng chỉ trăm năm Này, người tình ơi Vồi vội Tình ta trái chín thu rồi
Bói hoa
Em đắm mê Chỉ một người Nóng hơn lò sưởi Nụ cười hiền khô Yêu em Yêu cả trong mơ Ngủ chung Với nỗi thẫn thờ của em
Alleluia
Alleluia, alleluia Chúa chúng ta trên trời cao Chúa chúng ta trong lòng ta Sáng lòa hơn các vì sao Alleluia, alleluia Ngài dựng xây thiên đường Trên từng bông lúa, cánh hoa Cho nhân gian yêu thương
Cây đờn đứt dây
Trăng khuya vằng vặc sáng. Gió đàn hây hẩy, xào xạc thổi qua những tàu dừa lấp lánh ánh xanh. Ba Đực bỏ sách xuống, bần thần nhìn ra cửa. Hoang mang, anh chạy lại góc nhà, lấy cây đờn bầu.