- NGUYỄN QUỐC VĂN
Khoe cháu
Nhà sáu chàng cháu trai Chạy rung sàn, nghiêng ngõ Sân bóng đâu cũng chật Chân thằng nào cũng dài Giờ thêm một cháu gái Từng đàn chim bay về
Giọt mưa rơi đúng chỗ
Như cơn gió biết nơi gió đến Như giọt mưa biết đúng chỗ mưa rơi Em biết rõ như thể là định mệnh Suốt đời này ta sẽ thuộc về nhau Như cơn mưa biết rơi nơi đất khát
Nốt nhạc đêm
Vần thu này Nhà thơ chưa đọc lên Như đứa trẻ sinh ra Chưa được khóc Bản nhạc kia Chưa hát im đời thóc Có khác nào Người không tuổi không tên
Hà Nội trong tim tôi
Xin đừng mang Hồ Gươm đi đâu xa Xin để sóng sông Hồng trong sông Hồng vỗ sóng Xin mãi mãi cánh sâm cầm bay ngang bầu trời rộng Hy vọng tôi mang hy vọng nắng hồ Tây
Đời ngắn hơn giấc mơ
Mờ sương nằm mơ thấy Cha mẹ trên cao xanh Ấm cả bao la lạnh Trưa không mơ cũng rõ Bạn bè xưa đã già Tóc vờn mây níu gió
Đi chơi
Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là đi nhà sách Có nhiều truyện tranh để đọc Và có rất nhiều đồ chơi Đi chơi, đi chơi, đi chơi Vui nhất là ra sân bóng
Vũng Tàu
Bãi Sau, Bãi Trước Gành Hào, bãi Dâu Nước non non nước Như mơ Vũng Tàu Sóng vỗ đùa anh Trời xanh mặn chát Dấu chân trên cát Tóc mây ban mai