- NGUYỄN QUỐC VĂN
Tình yêu
Tình yêu như là đất Như ngày nâng bàn chân Đất điềm nhiên ca hát Những bài ca ngàn năm Tình yêu như là nước Lọc ra từ vầng trăng Từ khát khao mong ước
Tự sự
Đầu năm nay Mình già đi khá nhanh Thích ở một mình Sống trong thầm lặng Thích cá, thích chim Mê cây, mê lá Tới thời người Đắm trong cỏ và hoa…
Bà nội
Mấy hôm trước, lúc cả nhà ngồi quây quần uống trà sau bữa điểm tâm, ông tôi bảo tới mùng 8 tháng 8 này, bà nội vừa tròn 88 tuổi. Bố tôi vui vẻ nói đùa, nếu biết thêm giờ sinh nữa thì dãy số tính tuổi bà sẽ là bốn con số 8.
Tháp Cánh Tiên
Tháp Cánh Tiên nghiêng lưng ong ùa ra Lụa Chăm Pa trắng tinh hồn thiếu nữ Chân nhón lướt tay mềm vờn hoa lá Nhạc thập thình réo rắt chập chờn xa Tháp Cánh Tiên sân đầu lâu lăn qua
Cảm thức giao mùa
Sắp giao thừa ta nhớ thương tháng Chạp Gió bấc căm căm run cầm cập cuối hồi Ta thương nhớ cơn mưa phùn bối rối Môi hoa đào son đỏ tháng Giêng vui Đất gặp trời ta gặp mẹ cha ta
Nhanh chậm
Ăn chậm thì chậm chân tay Làm có một việc cả ngày không xong Ăn chậm, ăn nói lung tung Học có vài chữ cũng không thuộc bài Làm toán thì đáp số sai
Biển sóng
Biển sóng biển gió sóng chiều đầy ắp gió Sóng thương nhau theo gió vỗ yêu bờ; Ôi biển sóng biển gió xao xuyến đêm đầy sóng Gió ngất ngây tay gió đợi eo người...