- NGUYỄN VĂN THÔNG

Nha Trang bình minh và đêm
Hoà trộn màu xanh biển với trời Đây hòn Đảo Ngọc kia Hòn Dơi Hòn Tằm ăn đỗi vươn ra biển Đôi cáp treo cao chở tiếng cười Đêm nay trăng xuống cùng rong chơi


So sánh
Đứng trước bình hoa ta tự hỏi Mình và hoa, hoa đẹp hay mình May quá vì hoa không biết nói Mình tự khen phong độ thông minh


Sấm sét mãi không mưa
Vần vũ làm chi hở ông Giời Bụng mang đầy nước chẳng buông rơi Cây cối trần gian khô héo cả Ông giữ làm chi…sấm sét thế đủ rồi


Thăm bệnh viện hưu
Ghé thăm bệnh viện Việt-Xô để xem Hữu Nghị bây giờ ra sao Phòng khám vui vẻ đón chào Các cụ đặt sổ đợi vào vòng trong Bác sỹ môi đỏ má hồng


Họp lớp Tám nhô
Lớp Tám Nhô như một đầm sen Từng bông một nhô trên mặt nước Mầu sen thắm chứa chan mộng ước Hương sen thơm quấn quýt trưa hè


Chùm thơ 4 câu: Đà Nẵng
Trời Đà Nẵng vẫn xanh như thế Biển vẫn dịu dàng gió vẫn lang thang Và em vẫn như thời son trẻ Bước chân êm cho bờ cát mơ màng


Yêu và ghét
Chẳng biết tại sao lại ghét nhau Cũng chẳng biết tại sao lại yêu nhau đến thế Đất trời dâu bể Tình người mãi mãi dài lâu Yêu thì chưa bao giờ nói hết một câu
