- NGUYỄN VĂN THÔNG

Mùa thương
Có một mùa trĩu nặng yêu thương Tình chợt đến như mưa bất chợt Đi. Đi mãi cuộc đời đắng ngọt Cảm ơn mùa mang đến những mùa vui Đừng nhắc chi lúc ngọt lúc bùi Chẳng có gì sinh ra đã nhất


Duyên
Nước cho Đất mịn màng màu mỡ Đất âm thầm dẫn Nước nuôi cây Mùa màng tốt tươi, mùa hoa rực rỡ Đều sinh sôi từ mối duyên này Chẳng biết vì sao có những ngày


Tỏ
Con đường tới đỉnh cao GIÁC NGỘ để tìm GIẢI THOÁT kính dâng đời Nơi BÌNH ĐẲNG mọi sinh linh lớn nhỏ không phân chia ranh giới con người Ai sẽ được chạm vào HẠNH PHÚC


Em và Anh
EM .... Mùa Đông ấm áp EM .... Mùa Xuân nồng nàn EM .... Mùa Hè ngan ngát EM .... Mùa Thu chứa chan ANH .. Mùa Đông lạnh lẽo ANH .. Mùa Xuân ngỡ ngàng


Chùm thơ 4 câu: Lại xanh
Sau những trận mưa xầm xì nhão nhoét Nắng lên lại mơn mởn màu xanh Sông nhõng nhẽo mãi rồi cũng về với biển để biển xanh lại thăm thẳm ân tình


Xứ sở hoa Tulip
Thật kỳ diệu nơi nằm sâu dưới biển lại rực trời Tulip giữa mùa hoa đàn bò sữa thung thăng trên thảm cỏ cánh quạt cối xay nắng chảy chan hòa Đất nước đẹp như trong lời nguyện


Dạo phố
Bên nhau dạo phố Kỳ Đồng Gặp hàng bánh cuốn vợ chồng vào xơi Nhà hàng đã chật cứng người Tiếng Tây trộn với tiếng cười bung ra Này anh, đừng nhìn người ta Kẻo xung quanh tưởng ông già bị hâm
