- NGUYỄN VĂN THÔNG
Thu
Đất thắm. Xạc xào lá Thu rơi Nước biếc. Đung đưa trái Thu cười Mây trắng. Lững lờ dòng Thu lặng Trời trong. Yên ả giấc Thu trôi
Lý
Mọi sự sẽ cực kỳ phức tạp khi yêu Cảm xúc cứ rối bời như canh hẹ Để rồi mãi vẫn là như thế Chưa hé môi đã nói hết mọi điều
Chắt
Thời gian tựa như chiếc vó Cho ta chắt lọc cuộc đời Mặt trời giống em bé nhỏ Cho ta sáng tỏ cuộc chơi
Điều kỳ lạ nhất
Có một người rất đỗi đẹp trai Có một người vô cùng giàu có Có một người thành công rực rỡ Và có một người như tia nắng ban mai Họ thề đi cùng em đến hết cuộc đời
Muộn
Hai cánh cửa đóng trái tim Tạo thành MUỘN để quyết tìm đường ra Người ta say đắm người ta Con tim trót gửi người ta giữ dùm Muốn ra cửa đóng, gông cùm Muộn rồi, sao biết hang hùm vẫn vô
Tìm
Con sóng giữa đại dương mải miết tìm bờ Con chim giữa không trung tìm miền nắng ấm Cánh hoa tìm mùa xuân để thắm Sinh tử một đời, người tìm cái vu vơ
Nha Trang
Đón Hè về đến với Nha Trang Mặt nước biếc in trời thăm thẳm Hoa muống biển vươn mình khoe sắc thắm Nhè nhẹ sóng xô vang khúc mơ màng Không chờ được Thu Mây trắng lang thang Víu vai người mây cùng nhẩy sóng