- NGUYỄN VĂN THÔNG
Mưa ngâu thời @
Ngày xưa Ngâu tí tách thôi ví như nước mắt hai người gặp nhau Bây giờ mưa rõ thật lâu đường thành sông, muốn đi đâu dùng thuyền ...
Dung dăng em hát
Em đem đến mùa Xuân Muôn màu hoa tươi thắm Mưa bay bay trong nắng Lộc tơ nở trắng ngần Có tiếng Hè yêu thân Phượng đỏ nghe em hát Hương sen bay ngào ngạt
Thu
Trời Thu trong vắt sợi tơ vàng Mây trắng bồng bềnh gió xốn xang Cốm ngát đầu mùa vờn mái bếp Bưởi thơm chính vụ tỏa đường làng Bài thơ hữu ý còn phong kín
Tìm
Tìm nhau trong sắc thu vàng Ngọt ngào hương cốm xốn xang cúc chiều Bồng bềnh mây chở tin yêu Đường xưa vọng tiếng chuông chiều ngẩn ngơ
Vào Thu
Đã thấy Mùa Thu trong lá thu Nắng vàng xuyên thấu mảng sương mù Tóc ai gói gọn hương hoa sữa Mang cả Mùa Thu vào mắt thu
Thu cốm
Thu đã nhẹ nhàng đến với ta Đem làn hương cốm phía làng xa Còn vương hơi ấm bàn tay nhỏ Trên lá sen tơ tựa món quà
Vu vơ
Trời xanh thì đã xanh rồi Mây trôi thì cũng đang trôi lững lờ Con đò xưa đậu bến mơ Nghiêng nghiêng mạn nắng như chờ đợi ai Triền sông ngô trổ râu dài