- NGUYỄN VĂN THÔNG
Gieo hạt
Gieo vài hạt giống hoa Ngày ngày lo tưới nước Mong sao cây mọc được Để hạt lại thành hoa Mấy hôm trời hại ta Nắng như thiêu như đốt Ô kìa thật đột ngột
Trở về
Bấy nay chộn rộn việc nhà Không vào phây búc, không ra phố phường Sự đời ngẫm để làm gương Mấy ai biết được con đường sắp qua
Chắt và Lý
Thời gian tựa như chiếc vó Cho ta chắt lọc cuộc đời Mặt trời giống em bé nhỏ Cho ta sáng tỏ cuộc chơi
Bàn và Luận
Khi bàn về Nhân Nghĩa Lễ Trí Tín Nhiều người cho là chuyện trời ơi Trong cư xử phớt lờ nhẫn nhịn Lấy tiền đo giá trị con người. Gọi là đẹp chưa chắc đã là tốt Lời nói hay chưa hẳn đã thật thà Nên để tránh những điều dại dột Phải đắn đo quyết định lúc đưa ra
Sông và giếng
Sông chảy ngầm để nước giếng dâng cao Giếng không biết cứ tưởng mình vốn thế Cha ngay thẳng truyền cho hậu duệ chí kiên cường khí khái chấp gian lao
Tứ vô lượng
Tứ Vô Lượng Phật dạy ta Từ, Bi, Hỉ, Xả để mà tu thân Dằn lòng để không hận sân Không ghen tỵ với phúc phần của ai Biết vui niềm vui mọi người
Vào thăm Cảnh Mận
Đường vào Cảnh Mận thật xa Nhưng vì háo hức hoá ra lại gần Chúng mình ngày ấy yêu thân Hẹn ngày Tình Bạn quây quần bên nhau Nghi Xuân xanh ngát một màu