- NGUYỄN VĂN THÔNG
Lơ ngơ
Có một người ở xa về quê Làng còn đó, người thân không còn nữa Đường mới mở xẻ đôi ruộng lúa Lơ ngơ trên chính quê mình
Sông và nước
Sông có chảy đâu, chỉ nước chảy thôi Sông ở đó, nước về với biển Sông lưu giữ muôn ngàn kỷ niệm Nước cứ vô tư kệ mọi sự đời
Dị bản
Chớ tưởng thân này là của ta Cho dù đích thực mẹ sinh ra Chỉ là dị bản duyên tiền kiếp Để trả nợ người yêu ghét ta
Thời gian và sự sống
Vạn vật cần thời gian để sống Nhưng thời gian gây thất vọng quá trời Khi cần nhanh thì ì ra một đống Muốn từ từ thì lại tựa con thoi
Ngẫm
Không gian là biển vô bờ Thời gian là những đợi chờ ngổn ngang Hoa Xuân đỏ. Nắng Thu vàng Mây trôi… trôi mãi chẳng sang bến đời
Quy luật
Đầu Xuân nẩy lộc đâm chồi giữa Xuân mơn mởn một trời sắc hoa Hè sang quả đã la đà Hương Thu chín mọng để ta tặng mình
NGUYỄN VĂN THÔNG
Nguyễn Văn Thông Ngày sinh: 31/05/1947 Nguyên Cục phó Cục Thú Y Việt Nam Các tác phẩm chính : Gửi Biển (Tập thơ, NXB Hội nhà văn, năm 2020) Bốn Mùa (Tập thơ, NXB Hội nhà văn, năm 2013)