- NGUYỄN VĂN THÔNG

Hạnh phúc là gì
Nắng có gì mà cho cây xanh lá Mưa có gì mà đất mỡ màu thêm Em có gì mà làm anh gục ngã Hạnh phúc là gì Là ta có em


Vịnh ông thần tài
Trà dư ngồi ngắm ông thần tài Ngờ ngợ ông này nom giống ai Bụng phệ tai to đầu sói sọi Giả nghèo giả khổ chân không hài


Chợt
Người ta bảo rằng Tình yêu Là nỗi khát khao và hiểm họa Chợt cành hồng nở thêm vài đóa Mong manh tia nắng ban chiều


Chợ quê
Chợ quê ai nhớ thì về lùm lùm bánh đúc, sè sè bánh ra Chợ quê ta lại gặp ta quần đùi thủng đít, áo tà hở vai Chợ quê che nón ghé tai


Giùm
Gió giùm mây lang thang Nắng giùm hoa đua nở Hè giùm cành phượng đỏ Em giùm tôi ngỡ ngàng Lửa giùm gạo thành cơm Muối giùm biển khơi mặn


Đất
Đất là nơi vạn vật sinh ra Đất cho sông uốn dòng về bể Đất tròn trịa bao dung lòng mẹ Đất cho Trời rực rỡ những mùa hoa


Tự do
Nắng tự do trải khắp muôn nơi Gió tự do len vào mọi lối Nước tự do khi rời khỏi suối Và mây tự do bay khắp bầu trời Suy cho cùng Chỉ con người là ít tự do thôi
