- NGUYỄN VĂN THÔNG
Chùm thơ 4 câu: Cảm xúc tham quan bảo tàng
Nhân loại ghi danh giống Lạc Hồng Đường cong chữ S phía Trời Đông Ngời ngời tên gọi thiên niên kỷ Một dải vẹn toàn biển núi sông
Dưới mái trường xưa
Hai đứa bên nhau thăm chốn xưa Hàng cây còn đó nắng đung đưa Tòa nhà Hành chính *còn lưu giữ Kỷ niệm ngày xưa đến tận giờ … ngày ấy em còn bé lắm nhe
Gió bay
Quả khô năm ngoái đương còn Hoa vàng năm mới đã tròn ngọn cây Nắng chiều nghiêng ngả như say Mây chiều xuống tắm Hồ Tây cùng chiều Có đôi trai gái tuổi yêu
Làng lên phố
Làng xưa nay đã thành phường Nhà xây tăm tắp, con đường mở to Nái sề hết kiểu tự do Kéo lê hàng vú phởn phơ bên người Mân cao ha hả nói cười
Mưa
Mưa rơi rơi Rơi rơi Mưa xói vào lòng tôi Mưa ngoài trời Mưa vào dòng đời Mưa mãi Mưa hoài Mưa còn rơi
Nghiệp
Cả đời gắn bó với vần ôn đôn đôn đáo đáo để sinh tồn Bụng đói cồn cào chân phải rảo tay quờ lục bát, miệng thất ngôn Lúc trẻ bôn ba vì cơm áo về già an phận với phúc phồn
Đầu Đông
Nghe gió lao xao báo chớm đông Phù sa lắng đọng đáy sông Hồng Da trời đùng đục không xanh nữa Mây có buồn không có lạnh không Theo gió đàn chim bay tránh đông