- PHAN ĐĂNG ĐƯƠNG
Về thăm Mẹ
Một chiều Thu con trở về thăm mẹ Bao nhiêu năm mẹ vẫn ngóng bên hè? Quá nửa cuộc đời, con như đứa trẻ Mắt ướt lệ nhòa nức nở “mẹ yêu”!
Nhớ chiều thu Hà Nội
Nhớ Hà Nội một chiều thu lộng gió Heo may về xao xác lá vàng rơi Ngõ Tây Hồ văng vẳng tiếng à ơi Lời ai ru nồng nàn hương cốm mới,
Trở lại thảo nguyên
Tôi trở về đây với thảo nguyên Cuốn theo vó ngựa khắp mọi miền Đi giữa mùa xuân vang tiếng nhạc Vó ngựa ai phi tựa tiếng đàn
Ký ức tháng Ba
Tháng Ba về trong ký ức tuổi thơ Hoa xoan tím chiều quê nơi ngõ nhỏ Ngan ngát mùi hương ướp vào nỗi nhớ Theo tóc em thoang thoảng đến bây giờ
Hoa tháng Tư
Nhớ một chiều dừng chân trên phố Em tần ngần trước một màu hoa Không mặn mà cũng chẳng kiêu sa Màu hoa trắng hay màu của nắng?
12