- PHAN HÀ
Duyên đừng buông
Nếu là duyên thì đừng buông anh nhé Em đến sau của rất nhiều nụ hôn Để nhận từ anh một nụ hôn da diết Em yêu anh và em chọn anh !
Em mệt rồi
Em mệt rồi, muốn tìm bờ vai dựa Tấm lưng trần vợi bớt cô đơn Em mệt rồi, không muốn nghĩ thiệt hơn Đời vô thường, sống yêu thương còn chưa đủ Em mệt rồi, đêm dài em muốn ngủ
Người đàn bà đi qua tình yêu
Người đàn bà Đi qua tình yêu Nếm đủ mùi đắng đót Vẫn dịu dàng, mềm yếu, bao dung Người đàn bà Đi qua tình yêu Bỗng cảm nhận những điều khuyết vắng Mang vết thương lòng. Chống chếnh. Trái tim đau
Viết cho con gái
Mẹ sinh con phận gái Má hồng môi bé xinh Chúng mình cùng làm bạn Từ những sớm bình minh . Khi mẹ đau khổ nhất Bố con tưởng không qua Con vẫn luôn tin tưởng Động viên mẹ nhất nhà.
Từ cửa sổ nhìn ra
Từ cửa sổ nhìn ra Khung trời hồng và vòm mây tím Anh ở đâu trong rộn rã bước chân người Em đã quen với khúc giao mùa Bản xô nát người nghệ sĩ biểu diễn
Thơ viết cho ngày tàn
Giấc ngủ ập về Em mơ những học trò Tròn xoe đôi mắt Ngày tháng bừng lên Ngọn lửa yêu thương chưa bao giờ nguội tắt Những đêm trắng, soạn bài Ngày mai giờ giảng thú vị Nếu chỉ lấy tiền, em thành người vị kỷ
Nếu có một ngày
Nếu có một ngày. Nắng không còn xanh, lá thôi không thổn thức. Nếu có một ngày con đường vòng qua những cung đường vết nứt. Tự hối bản thân nơi sâu thẳm đáy lòng.