- PHAN HÀ
Chiều chóng vánh
Chiều chóng vánh, vội vàng qua rất vội Thất thểu cô đơn, ta tìm ánh nắng tà Mỏi mòn ước trở về ngày thơ bé Đánh đáo, chơi khăng, ước đến hội trăng rằm.
Tôi vẽ
Vẽ tôi trong những giấc mơ Lang thang vô định bến bờ nhân gian Vẽ tôi nơi cõi địa đàng Như bông hoa nở nhẹ nhàng ngát hương Vẽ tôi trong cõi vô thường Mỏng manh kiên định vững vàng bao dung
Tạm biệt nhé
Tạm biệt nhé tình yêu còn ở lại. Trái tim hoang em đi cuối con đường. Tạm biệt nhé niềm đam mê bỏ ngỏ. Ân tình nào ta để lại tháng năm. Ngày xa xăm em hành hương về ảo mộng. Tím tái con đường đau khuyết nửa vầng trăng.
Ru anh
Em ru anh mòn vẹt đêm hè Em ru anh thức mà nghe lòng mình Trời cho em cái miệng không xinh Bàn chân nát đá cuối ghềnh vẫn theo. Tình yêu lớn bởi tình yêu
Dừng lại thôi anh!
Dừng lại thôi anh nhé Biết anh khó mở lời Thì để em mạnh mẽ Buông lời ra anh ơi! Trói lòng bằng nhung nhớ Đau thế đủ lắm rồi Buộc hồn bằng lo sợ Khóc tình chưa phai phôi
Em vẫn là em thôi
Da chớm mồi, tóc muối hoa tiêu Bớt yêu và mơ mộng Nhưng vẫn lăn tròn những giấc mơ Câu thơ ủ mùa về ngai ngái Vẫn hồn nhiên non dại Học mãi cũng chẳng thành Vẫn rơm rạ sinh sôi Em trở về đúng nghĩa của em thôi
Tuổi Kỷ Mùi
Mẹ sinh con tuổi Mùi Năm ấy là năm nhuận Ai cũng nói không thuận Con lại cười rất to Hạnh phúc luôn tròn vo Bắt đầu từ ý niệm Năm nay lại năm nhuận Con vẫn thuận bình yên