- TỐNG NGỌC TRUNG

Giáp Ất tranh luận
Một hôm Giáp hỏi Ất: - Chuông kêu hay dùi, anh? - Chuông lấy đồng mà đúc Đồng mới có âm thanh! - Dùi thì đẽo bằng gỗ Gỗ mà kêu được sao? - Chuông không có dùi gõ


Bán giáo bán mộc
Có một người nước Sở Chỉ rèn giáo mà giàu Giáo ông rèn thật sắc Nhọn hơn bát xà mâu. Đem giáo ra chợ bán Ông quảng cáo thật hay: Đâm cái gì cũng thủng Không tin thì đâm này!


Biết rõ chữ nghĩa
Sáu, bảy người chạy loạn Có Hoa Hâm nhà ta Lại gặp người chạy loạn - Xin đi theo nhau mà. Chúng lấy làm ái ngại Chấp thuận cho theo cùng Một mình Hoa Hâm nói:


Dung người được báo
Vua Trang Vương nước Sở Mở tiệc đãi các Quan Hôm ấy đông khách lắm Cỗ có đến trăm bàn. Trời thì tối như mực Trăm người trăm ông say Chợt đèn nến tắt lịm


Câu nói của người đấnh cá
Vua Văn Công nước Tấn Đi săn ham theo mồi Lạc vào cái chầm lớn Không ra được! Ôi thôi! Gặp một người đánh cá Vua mừng quá nói to:


Vua tôi bàn việc
Làm Chúa tể một nước Tất tài giỏi hơn người Lại có nhiều ban bệ Giúp! “Hai năm rõ mười!” Vũ Hầu người nước Ngụy Nói câu gì cũng hay Việc gì bàn cũng phải Cả nghị trường vỗ tay!


Cáo mượn oai hổ
Tuyên Vương Vua nước Sở Hay vi hành ra ngoài Thường giả làm thương lái Không mũ cao áo dài. Những lần vi hành đó Biết đời sống dân tình Nhiều án oan phá được Mà xử phạt phân minh.
