- TỐNG NGỌC TRUNG
Chiều vàng
Chiều vàng không thể vàng hơn Vàng chia vạt nắng cô đơn cuối đồi Binh boong vàng tiếng chuông rơi Trăng non một mảnh góc trời vàng treo...
Chùm thơ khai bút mừng xuân
Mấy chú gà con vừa xuống ổ Vàng tơ loáng nắng chạy đầy sân Em hẹn Tết về đào đương nụ Một chút đời thường ăm ắp xuân...
Ngắm đào nhớ quê
Tết đến nơi rồi mà vẫn chưa có gì. Hôm qua vợ mới đưa cho tiền. Mua một cành đào Bắc đem về. Quá đẹp ai cũng ưa
Đất trời hớn hở vào xuân
Em ơi! Em ơi! Em ơi... Đất trời hớn hở đất trời đón xuân Giữa không gian đẹp tuyệt trần Mà sao em đứng tần ngần ngõ duyên Ngoài kia trên bến dưới thuyền
Ngày mai ngày mốt
Sáng nay em đi công tác Bàn quen chỉ còn mình anh Đắng ngắt, định gọi thêm sữa Nhưng thôi, nhắm mắt uống nhanh...
Cổ tích rừng xanh
Ở một khu rừng nọ Cuộc sống đang yên lành Hươu nai vàng đồng cỏ Chim hót vang trời xanh Rồi một thằng hổ xám Lân la kết bạn bè
Mùa sương khói
Có một bông cúc vàng Cùng mùa thu ở lại Có một thời diệu vợi Còn vương trong ánh nhìn Và nhịp đập con tim Sau lần cầm tay ấy Mùa lại mùa sương khói